Cuộn các tài liệu, Mặc Phi thầm than một tiếng.
lúc , Tích Chi thông báo: “Minh Hàn tới chơi.”
Mặc Phi sửng sốt, Minh Hàn? Thật đúng là khách hiếm.
Nàng dậy đón chào, khi cùng Minh Hàn chào hỏi lẫn đều tự xuống.
“Không hôm nay Minh Hàn tìm đến Phù Đồ là vì chuyện gì?”
Đầu tiên, Minh Hàn đánh giá xung quanh một phen, đó : “Phù Đồ quả nhiên tiết kiệm như trong lời đồn .”
“Tiên sinh quá khen.” Trên thực tế, nàng cảm thấy vô cùng giàu , tất cả thứ xung quanh đều là đồ cổ vô giá, đối với những ham mê đồ cổ mà , thật sự thể khiến cho các nhà sở hữu đồ cổ ở hiện đại hâm mộ đến chết.
Minh Hàn , bưng Tích Chi dâng lên, uống một ngụm, khóe mắt đến một nửa thư sách của Mặc Phi, : “Vì đột nhiên Phù Đồ cảm thấy hứng thú đối với lịch sử Liệt Quốc thế?”
“Liệt Quốc là quốc gia đầu tiên trong lịch sử thể thống nhất, Phù Đồ nghĩ, lẽ thể tham khảo một chút kinh nghiệm.”
Minh Hàn từ chối cho ý kiến “Ồ” một tiếng.
Trong lòng Mặc Phi khẽ động, dò hỏi: “Minh Hàn , đến ‘Tần tộc’ ?”
“Tần tộc?” Minh Hàn nheo mắt , , “Tại hạ bao giờ thấy, vì Phù Đồ đột nhiên hỏi bộ tộc ? Có gì đặc biệt ?”
“À, chỉ là từng lão sư qua, đây là một dân tộc của mấy trăm năm , dũng mãnh thiện chiến, đó đột nhiên biến mất, vì sách sử hề ghi nguyên nhân, mà lúc chính là thời kì Liệt Quốc thống nhất.”
Minh Hàn trầm ngâm một hồi, đột nhiên : “Theo như lời Phù Đồ, Tần tộc là những hãm hại chôn xuống trong Bình Nguyên Tử Vong chứ?”
Vẻ mặt Mặc Phi bình tĩnh về phía Minh Hàn, nội tâm kinh ngạc: ngài còn thể thông minh hơn một chút ?
Minh Hàn cũng dây dưa vấn đề nữa, chỉ : “Đối với Liệt Quốc, Minh Hàn cũng từng nghiên cứu, sách sử ghi , Quốc quân của Liệt Quốc là một tài trí, mưu lược kiệt xuất, nhưng khi cẩn thận nghiền ngẫm một hành động của vị cầm quyền , vô cùng nghiêm khắc, thể lung lạc, đất đai ngàn dặm, cho nên phát động chiến tranh mà lo âu, trong đó, nguyên nhân lớn nhất thể nhanh chóng thống nhất, là vì binh lực cường đại hơn xa những quốc gia khác trong đại lục, thực lực thể, phỏng chừng cũng chiến lực tương đương với hắc thiết kỵ của Chủ công.”
Mặc Phi thầm nghĩ, chỉ sợ chiến lực Tần tộc của Trạm Nghệ mới là mấu chốt của chiến thắng.
“Có lẽ Cưu Vinh giỏi về việc mở rộng biên cương nhưng giỏi trị quốc. Đế quốc chỉ mới thống nhất mười năm sụp đổ, trong đó cũng để nhiều chiến tích đáng khen. Minh Hàn cảm thấy, thể việc thống nhất chỉ là tình cờ mà thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Mê Truyện Dịch
Mặc Phi gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
“So sánh với , hiển nhiên Chủ công càng nhiều điều kiện thống nhất hơn.” Minh Hàn , “Binh lực cường đại, lương thảo dư thừa, triều hiền sư Lư Khâu, bây giờ cả Mặc Quân Phù Đồ.”
Mặc Phi sửng sốt: “Minh Hàn quá khen, Phù Đồ thể so sánh với Lư Khâu đại nhân ? Tài cao của mới thể nổi danh cùng.”
Minh Hàn lắc đầu : “Minh Hàn am hiểu mưu kế, mà Phù Đồ tài định quốc, Chủ công sự trợ giúp của ngươi, thể một nửa giang sơn .”
Mặc Phi khen đến ngượng ngùng, nhưng mà mặt vẫn bình thản như cũ.
Minh Hàn vì “Hắn” quan tâm hơn thua mà âm thầm khen ngợi, tiếp tục : “Vì , Minh Hàn đến đây là một chuyện cần thương lượng.”
“Tiên sinh cứ đừng ngại.”
“Minh Hàn hi vọng khi viễn chinh U Quốc, Phù Đồ thể xuất chinh cùng với Chủ công.”
Trong mắt Mặc Phi hiện lên vẻ kinh ngạc, : “Vừa Minh Hàn cũng , Phù Đồ am hiểu đối nội, chiến trường cũng tác dụng gì lớn.”
Minh Hàn : “Tại hạ cho rằng Phù Đồ chỉ am hiểu đối nội, Phù Đồ là Phúc thần* của Chủ công.”
* Phúc thần: Thần may mắn.
“Phúc thần?”
“Có thể vì Chủ công mà mang đến thắng lợi và yên lòng , trừ Phù Đồ thì còn ai có thể.”
Mặc Phi nhíu nhíu mày, trầm mặc .
“Phù Đồ cần nhận lời ngay, nhưng Minh Hàn hi vọng ngươi thể theo bên Chủ công.”
“Việc , Phù Đồ sẽ suy nghĩ thật kĩ.” Trên thực tế, cho tới bây giờ nàng nghĩ tới việc chiến trường, nàng tự nhận tài, cho dù xem nhiều sách lược binh pháp, nhưng đó đều là lý luận suông, nàng võ nghệ, chiến trường để bình hoa ?
Mặc dù ngoài miệng thì , nhưng mà đáy lòng hạ quyết tâm .
Hai còn một lúc nữa Minh Hàn mới cáo từ rời , khi xa, về phía viện tử của Mặc Phi, khóe miệng lộ một chút tươi quỷ dị. Cho dù Phù Đồ nhận lời , cũng sẽ cho kết quả biến hóa. Giống như lời của , Phù Đồ thể mang đến cho Vu Việt thắng lợi và yên , điều vẫn còn khen hết, đó là vì Vu Việt một khuyết điểm lớn nhất, lúc còn nghĩ đến biện pháp giải quyết, mà hiện tại thì ai thể hóa giải .