Giờ phút , xung quanh chỉ Minh Hàn và Cô Hạc, hai Mặc Phi cũng cố kỵ gì, nàng : “Đêm qua báo mộng cho Phù Đồ, rằng nguyên nhân nơi sát khí nồng đậm, lạ thể gần, là vì nơi mai táng một lượng lớn các chiến sĩ nhà để về. Chủ công cũng , Phù Đồ thường sẽ tụng kinh cho chết, vì thế Phù Đồ ôm tâm tình thà rằng tin tưởng đến chỗ , siêu độ cho chết.”
Ánh mắt Vu Việt lộ kinh ngạc. Trước Phù Đồ tụng kinh còn tưởng rằng chỉ để tĩnh tâm an thần, cũng ngờ hóa kinh văn đó thật sự thể độ c.h.ế.t hướng sinh? Tức là , sở dĩ vùng đất tử vong quỷ dị như trong lời đồn, đều là vì Phù Đồ?
Mê Truyện Dịch
Nhìn thấy vẻ mặt của , Mặc Phi bổ sung : “ đừng coi Phù Đồ là thánh nhân gì đó, Phù Đồ tụng kinh là vì cầu một phần yên tĩnh, cũng là đại thần thông. Giống như lời Minh Hàn , quân tử chính đạo tin quỷ thần, việc chẳng qua chỉ là trùng hợp mà thôi.”
“Có trùng hợp , đợi cho đào lên sẽ .” Vu Việt thản nhiên .
Đến khi những còn đều trở về, tất cả việc gì, Vu Việt lệnh cho binh lính bắt đầu đào đất.
Trong lòng binh lính nghi hoặc, thế là gì, cho đến khi bọn họ đào —— xương trắng chồng chất!
Mọi đều hít một ngụm khí lạnh, bọn họ quen xương chết, nhưng cũng là đầu tiên thấy nhiều như thế trong một lúc, giống như mặt đất đều là xương trắng , cho dù theo phương hướng nào, cuối cùng đều thể phát hiện một lượng lớn.
“Những là ai?” Vu Việt thì thào tự .
Sau đó, mấy đều về phía Mặc Phi.
Mặc Phi chần chờ một lát, lắc đầu: “Phù Đồ cũng .” Trạm Nghệ , hậu nhân của Cưu Vinh vẫn còn thế gian, tuy rằng cảnh vật đổi, thế nhưng việc mà phức tạp thì .
Lúc , đao trong lòng giống như rung lên, cách qua lớp y phục, Mặc Phi ngăn chặn nó: Trạm Nghệ, trong tộc của ngươi đều ngủ yên , đừng để những thống khổ đó tra tấn ngươi nữa. “Phù Đồ, lúc ngươi thực cho cảm thấy ngạc nhiên.” Ánh mắt Vu Việt sáng ngời về phía Mặc Phi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Chủ công, Phù Đồ chỉ là một bình thường, cũng quá mức kì lạ .” Mặc Phi chút bất đắc dĩ, cổ nhân đều mê tín ? Loại sự tình hẳn là quen lắm mới đúng chứ, cũng bởi vì như thế nàng mới dám giả việc báo mộng để giải thích, nếu mà nàng thực sự là thể thấy quỷ hồn, chẳng sẽ khiến cho trợn mắt ?
“Từng đến thuyết báo mộng lâu, cũng nghĩ tới Phù Đồ cơ duyên , đây là phúc của Phù Đồ, cũng là may mắn của Chủ công.” Minh Hàn lộ vẻ tươi yếu ớt, híp mắt về phía Mặc Phi, trong mắt hiện ánh sáng rõ.
“Phúc của Phù Đồ là một chuyện, nhưng nhất định là may mắn của Chủ công.” Mặc Phi tiếp lời , “Chủ công, chướng ngại lớn nhất khi viễn chinh U Quốc biến mất .”
Ánh mắt Vu Việt sáng ngời, tâm tư vốn còn đặt Phù Đồ lập tức dời , về phía phương hướng U Quốc, khóe miệng lộ một chút mừng rỡ.
Sau khi trở Vương phủ từ Bình Nguyên Tử Vong, Vu Việt nán quân doanh trong một thời gian dài.
Mặc Phi , vì cuộc viễn chinh, chỉnh đốn việc huấn luyện binh lính và quân đội nhanh chóng, chậm nhất là sang năm, phát động cuộc chiến.
Mà Mặc Phi, khi trở bắt đầu tìm kiếm tài liệu lịch sử liên quan đến Liệt Quốc, nghiên cứu một ít ở Tiệm Hề, nàng mấy trăm năm , nơi một đế quốc thống nhất là Liệt Quốc, chỉ dùng thời gian hai năm, quốc gia thành sự nghiệp, tạo nên một thế hệ thống trị, thế nhưng thống nhất duy trì mười năm, bởi vì Quốc chủ đột ngột qua đời mà sụp đổ, phân chia thành hơn mười quốc gia nhỏ, đó trải qua chiến tranh chiếm đoạt lâu dài, cuối cùng trở thành bốn nước như hiện nay.
Chiều hướng thống nhất vẫn tồn tại, chỉ điều thế lực của các quốc gia ngang , mấy trăm năm qua chinh chiến ngừng, đến nay vẫn xuất hiện đế quốc thứ hai thống nhất.
Có lẽ, bước ngoặt xuất hiện.
Tạm thời bàn luận đến chuyện , Mặc Phi tra tìm tư liệu là tìm hiểu một ít tin tức về bộ tộc của Trạm Nghệ, kết quả là tra cứu bao nhiêu tư liệu lịch sử đều thu hoạch gì, xem năm đó, vì giấu diếm hành vi phạm tội, Quốc quân của Liệt Quốc tiêu hủy tất cả những ghi chép về bộ tộc . Quả nhiên, lịch sử đều bởi thắng cuộc. Hiện tại, những gì nàng chứng kiến, bao nhiêu điều là sự thật đây?