“Rất sẵn lòng tường tận.”
“Kiến dư duệ, kỳ ngưu xiết, kỳ nhân thiên thả kỵ, vô sơ hữu chung*.”
* Dịch:
Thấy xe kéo, giằng,
Thấy trâu cản, ngăn, cầm.
Người thời mũi lặc, trán xâm,
Dở dang buổi , êm dầm buổi .
Nghĩa: Sở dĩ sự níu kéo ngăn trở như , là vì bản đang ở trong một cảnh dở dang. Tuy nhiên lúc đầu thì khó khăn, nhưng đắc ý vì sẽ gặp thuận lợi.
Nguồn tham khảo: Đây
“Giải thích thế nào?”
Phương Thần lời nào mà chỉ lấy tay chấm ba chữ lên mặt bàn: Vương đến.
Mặc Phi kinh dị , đồng dạng cũng chấm nước tay : ngươi là ai? “Còn đây là thạch trung uẩn ngọc, thủ chính đãi ky chi tượng.” Phương Thần từ từ , “Mới bắt đầu khó khăn, đó sẽ thuận lợi, đây cũng là phép ẩn dụ quý nhân tương trợ, quẻ mang cát*, đại nhân chỉ cần cố gắng công chính bình thản là .”
* Cát: may mắn.
Trong miệng như thế, đồng thời ngón tay : Hỏa vu tây minh, triệu phượng nhập đình.
Hợp thành chữ “Chiếu*”. Trong lòng Mặc Phi kích động, sắc mặt vẫn bình tĩnh : “Quý nhân tương trợ? Không quý nhân ở phương nào?”
* Trong câu “Hỏa vu tây minh, triệu phượng nhập đình”, chữ Hỏa (火) và chữ Triệu (召) hợp thành chữ Chiếu (炤).
“Mặt trời mọc phương đông, chính là nơi nhân khí thịnh vượng nhất.”
Ngón tay , : đang liên hệ, nay gặp cũng là trùng hợp. Không cần lo lắng, sẽ cứu nhanh thôi.
Mặc Phi ngừng một chút, lắc đầu, : khóa hồn tai thể truy tung, trốn cũng vô dụng, chỉ thêm liên lụy cho nghĩ cách cứu viện. “Nơi nhân khí thịnh vượng nhất? Mặc Phi đoán là chợ phiên của Đế Phách, đúng ?” Mặc Phi thoải mái “Xem tại hạ nên ngoài dạo chơi nhiều hơn mới .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Đế Phách quả thật là nơi sung túc, phồn hoa như cẩm, đại nhân chắc chắn sẽ thích thôi.”
Lại ghi, : thì là . Giờ biện pháp .
Mê Truyện Dịch
“Chỉ mong.” Mặc Phi nhẹ nhàng vòng vo chuyển chén .
“Quẻ hôm nay xong, sở học của tiểu tử còn thấp, chỉ thể như thế thôi.” Phương Thần .
Mặc Phi : “Như khiến tại hạ thoải mái hơn nhiều , đa tạ.”
“Không dám nhận lời cảm tạ.” Phương Thần nháy mắt mấy cái với nàng , “Tài năng của đại nhân, tiểu nhân vô cùng ngưỡng mộ, khi nào tiểu tử thể nhận lễ vật của đại nhân đây?”
“Ba ngày tất sẽ đưa đến.”
“Vậy tiểu tử sẽ chờ.” Nói xong dậy cáo từ.
Mới khỏi gian cách bên, Phương Thần vây quanh, tỏ vẻ chiêm ngưỡng lễ vật của .
Phương Thần tà , “Tạm thời giữ bí mật, ba ngày sẽ cho triển lãm.”
Mọi thở dài một tràng, mấy bình thường thiết với Phương Thần tuyên bố Phương gia kiếm một bữa cơm no để giải tỏa sự bất bình. Song cũng chỉ là trêu đùa thiện ý thôi, thấy thể đổi quyết định của tiểu tử Phương gia, đành đợi ba ngày nữa . Giờ phút , trong lòng Mặc Phi vui sướng, vốn nghĩ đường thoát khỏi khốn cảnh, lúc bất ngờ chuyển cơ. Không ngờ Vu Việt sớm chôn giấu quân cờ ở Khánh Quốc, gia thế của Phương Thần, sợ rằng an cư ở Khánh Quốc trong một thời gian dài , nền móng vững chắc, nhân duyên đủ đầy. Lại còn kiêm thêm cả việc lôi kéo ít kỳ nhân dị sĩ, nội tình như thế, cứu một đúng là khó khăn, chỉ cần nàng còn khóa hồn khấu, tùy thời thể thoát .
Điều duy nhất lo lắng là Vu Việt cũng đến Khánh Quốc, thể bảo đảm an của bản kiểu gì đây?
Mặc Phi nghĩ, lấy khăn tay lau khô vệt nước bàn, cho đến khi xác định còn gì mới gọi thị vệ tiến .
Sau đó, Mặc Phi xe ngựa dạo một vòng ở bắc phố Đế Phách mới trở Phượng Tường Uyển. Khi Mặc Phi về phòng dùng bữa, thị vệ đến thư phòng, bẩm báo hành trình một ngày của Mặc Phi cho Tê Túc.
Tê Túc xong, chỉ gật gật đầu.
Tiểu tử Phương gia? Phù Đồ thực thích tiểu hài tử ? Hắn đưa cho tiểu hài tử cái gì ?
Thực cũng để lời phán quẻ của Phương Thần ở trong lòng, chỉ hiếu kì, cũng thở phào nhẹ nhõm, Phù Đồ chủ động tìm việc để , ngược là khởi đầu . Ngày thứ hai, Mặc Phi gọi chuẩn cho nàng mấy cuộn tơ lụa nhạt màu, gỗ trúc, hồ keo. Nàng tự một chiếc khung quạt, trải qua quá trình mài dũa tỉ mỉ, quạt trở nên bóng loáng tinh tế, Mặc Phi định khi chẻ nhỏ xong sẽ gọi thêm vài hầu khéo tay đến hỗ trợ chế tác.
Thông thường, công nghệ chế tạo quạt cũng phức tạp, nhưng tinh xảo, thì tìm thợ thủ công hỗ trợ, trong đó đinh quạt, viền quạt, dán mặt quạt đều cần xử lý chuyên nghiệp. Khung quạt xong, hết sẽ xếp chồng lên cho trật tự, đó cố định đinh một đầu quạt, đầu còn mở thành hình bán nguyệt, dán lụa lên , lấy mặt quạt. Dưới sự giúp đỡ của mấy vị thủ công khéo léo, tốn hai ngày, cuối cùng bốn chiếc quạt.