Phù Đồ Nữ Tướng

Chương 233: Phù Đồ Nữ Tướng



Nói xong, cúi đầu mặt đất, hồi lâu đổi.

Mặc Phi thầm than một tiếng, : “Được , chỉ sợ Tấn thôn cũng một nơi thích hợp để sinh sống yên , tạm thời cô cứ theo !”

“Cảm ơn , cảm ơn .” Dư Sơ vui mừng dập đầu với Mặc Phi một cái.

Mặc Phi bất đắc dĩ nâng nàng dậy, từ nay về bản cũng thêm một bạn, là là đây.

Hai trở Tấn thôn, bắt đầu bện dây cỏ, giày rơm, sọt đựng đồ vật, Mặc Phi dự định ở trấn Đông Cao mấy ngày, sợ rằng tiền sẽ dễ dàng gì, cho nên cùng Dư Sơ mầy đồ thủ công, đổi mấy thứ lấy chút tiền.

Dư Sơ khéo tay, động tác nhanh nhẹn hơn hẳn Mặc Phi, đồ vật vô cùng mắt, Mặc Phi thấy cũng khen ngợi.

Rồi đó, sự dẫn dắt của thôn dân, Mặc Phi lên núi hái một sọt rau dại, bắt vài con cá tươi.

Hai ngày , trời còn sáng, hai thu thập xong đồ rời khỏi Tấn thôn.

lúc , đột nhiên thấy một tiếng kêu to: “Cái gì thế ?” Tiếp theo chính là một trận hỗn loạn.

Mặc Phi và Dư Sơ vội chạy , theo hướng thôn dân , chỉ thấy một đám khói dày đặc đang bốc lên phía đỉnh núi, lửa rực cả một trời. Nơi đó, chính là chỗ của tộc Tháp Y ?

Đã xảy chuyện ! Mặc Phi giật , trong đầu nháy mắt hiện ba chữ “Thanh Lĩnh Trại”.

Lúc , mấy của tộc Tháp Y chạy xuống núi, bọn họ vô cùng chật vật, lớn tiếng : “Đám lang sói Thanh Lĩnh Trại đến đây, bọn họ thừa đêm đánh lén, phóng hỏa đốt nhà, nhiều tộc chúng bỏng nặng .”

Thôn trưởng vội vàng hỏi: “Thế đám Thanh Lĩnh Trại ? Vẫn còn ở núi ?”

“Không, thủ lĩnh của bọn chúng cưỡng chế rời , bọn họ cũng thương vong nhỏ.” Người nọ thở hổn hển , “Xin thôn trưởng mang mấy nữa đến đó hỗ trợ dập lửa .”

“Đương nhiên .” Thôn trưởng cũng kịp nghỉ ngơi, vội vàng kêu khiêng nước lên núi.

Mặc Phi đỉnh núi, : “Dư Sơ, cô ở chỗ , xem.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Dư Sơ gì, nhưng mà Mặc Phi nhanh lên núi .

Trận hỏa hoạn xảy quá mức đột ngột, tộc Tháp Y sự chuẩn nào, sự vội vàng đối phó với địch, thể tộc Tháp Y tổn thất vô cùng thảm trọng. May mắn là, cuối cùng bọn chúng cũng cưỡng chế đám Thanh Lĩnh Trại rời . mà đợi đám trở đột kích, lấy tình huống mắt của tộc Tháp Y, chỉ sợ là đối thủ.

Đến khi đoàn dập tắt lửa, trời sáng choang.

Mặc Phi ngã đất, cả mồ hôi, nàng lẳng lặng nâng những c.h.ế.t cháy của tộc tháp Y xếp lượt mặt đất, âm thanh nức nở dứt bên tai, tình trạng khiến cho đau thương lạnh lẽo.

Thanh Lĩnh Trại quả là hung ác, nhanh như thế mà đột kích , diệt tộc Tháp Y, Thanh Lĩnh Trại chính là thế lực lớn nhất ở vùng .

Tầm mắt Mặc Phi dời về phía tộc trưởng Y Mục Hãn của tộc Tháp Y, đang đưa lưng về phía nàng, tuy rằng vẻ mặt, nhưng bóng dáng ***** thể bao nhiêu phẫn nộ.

【 Hắn… Rất giống . 】Bên tai Mặc Phi truyền đến giọng của Trạm Nghệ, 【 Không thể bảo vệ tộc , thống khổ, tự trách, phẫn nộ… đến tột đỉnh… 】

“Thế sự khó lường, ai là hảo cả.”

【 Ừm, đúng . Ít nhất thì vẫn còn cơ hội để bù , vẵn còn cơ hội… 】

Mặc Phi thầm than một tiếng, dậy đến bên đại phu Vân Tung, giờ phút đang vội vàng chữa trị cho bỏng, thương ít nhất cũng trăm , và dược đồng bận đến tối mắt.

“Vân đại phu, xem ngài thương khá nghiêm trọng , thôn dân thương nhẹ thì giao cho với .” Mặc Phi tiến lên .

Vân Tung “Hắn” một cái, hỏi: “Ngươi trị bỏng ?”

“Cường độ bỏng nhẹ, tại hạ thể.”

Vân Tung gật gật đầu: “Tốt lắm, giao cho ngươi .”

Mê Truyện Dịch

Mặc Phi tiến thăm hỏi thôn trưởng một tiếng, bảo mang những thương nhẹ bờ sông ngâm nước, đó bảo múc tới một thùng nước sạch, dạy mấy bọn họ rửa sạch và chườm lạnh cho vết thương. Chỉ điều những bỏng nặng trị liệu , thuốc, căn bản thể giảm bớt đau đớn cho bọn họ . Đặc biệt là trẻ nhỏ, cho dù lớn trấn an, cũng thể ngừng nháo. Mặc Phi , đau đớn do vết bỏng gây khó chịu, giống như ngàn vạn con kiến di chuyển làn da, tê đau, khiến cho chịu dày vò khốn khổ.