Phù Đồ Nữ Tướng

Chương 234: Phù Đồ Nữ Tướng



Mà những tay chân bỏng cháy đen, phần lớn đều sốc choáng, lúc nào cũng khả năng tử vong. Cho dù chữa thì cũng hủy dung, thời đại cũng kỹ thuật giải phẫu mặt ngoài.

Bận bịu đến tận giờ trưa, Y Mục Hãn mang những c.h.ế.t sang phía bên , đó thì khiêng những thương trong nhà lá. Hiện nay, hơn một nửa phòng ốc hủy hoại, tạm thời thể ở .

Mấy nữ tử nổi lửa đồ ăn, hương thức ăn theo gió truyền đến. Mọi chịu đủ nỗi hoảng sợ, đều nhịn mà nuốt nuốt nước miếng.

“Tiên sinh, cầm lấy.” Một nửa bát cháo đưa tới mặt Mặc Phi, nàng , là Dư Sơ.

“Cô cũng đến đây ? Sao đợi ở trong thôn.” Mặc Phi nhận bát.

Dư Sơ ở bên nàng : “Phần lớn phụ nữ trong trôn đều tới đây, Dư Sơ thể an tâm ở trong thôn ?”

Mặc Phi nhắc nữa, yên lặng uống cháo.

Mấy đứa bé bên cạnh càng thêm nháo, thương thì ***** ngừng, vẻ mặt thống khổ, ngay cả cháo cũng uống .

Mặc Phi đầu với mấy đứa bé: “Đừng , ca ca kể chuyện cho mấy đứa ?”

Một đứa bé ngừng nức nở : “Kể chuyện gì ạ?”

“Mấy đứa trời đất xuất hiện như thế nào ?”

Vừa hỏi như , chẳng những mấy đứa bé, mấy lớn xung quanh cũng trở nên hiếu kì.

“Tương truyền nhiều, nhiều năm , trời đất vô cùng hỗn độn, Bàn Cổ* sinh trong , một vạn tám ngàn tuổi. Khai thiên lập địa, dương là trời xanh, âm là đất loạn …” Mặc Phi giảng từ Bàn Cổ khai thiên địa cho đến việc Nữ Oa tạo con , “Đất trời gây dựng, sức sống, Nữ Oa lấy đất tạo , vô cùng khéo tay, ngừng đắp nặn, liên tục tạo những hình dáng bằng bùn, gọi là con .” Sau đó kể đến Cộng Công húc núi, Hậu Nghệ b.ắ.n mặt trời, Đại Vũ trị thủy, cùng với Thần Nông thử bách thảo…

* Bàn Cổ: nhân vật khai thiên lập địa trong truyện thần thoại Trung Quốc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đến lúc kế đến việc Thần Nông thử bách thảo, ánh mắt dược đồng theo Vân tung bỗng lóe sang lên, dáng vẻ mê mẩn.

Nghe Mặc Phi kể chuyện, một bức tranh rộng lớn lượt bày mặt , đều chăm chú lắng , vô cùng hưng trí, dần dần quên mất đau đớn , đồng thời cũng ăn hết đồ ăn lúc nào .

Không trung lặng yên tiếng động, chỉ còn giọng kể trong trẻo mà chậm rãi . Nam tử mặc y phục thô sơ, tay nâng bát cháo, khoanh chân xếp bằng, mặt còn khói hun đen kịt, tóc tai rối tung, thế nhưng lưng thẳng thắn, giọng như gió mát, nhẹ nhàng phất ưu phiền và đau đớn của .

Mê Truyện Dịch

Y Mục Hãn tựa ở bên cạnh một gốc cây đại thụ, vẻ mặt chuyên chú nam tử ở giữa trung tâm, tâm tình tràn đầy phẫn nộ một chút an ủi.

Rất nhiều năm , mỗi khi Y Mục Hãn nhớ tới một màn , trong lòng sẽ xuất hiện từng đợt chua chát, điều thế sự xoay vần, lúc ngơ ngẩn…

Thương vong của tộc Tháp Y nhỏ, mặc dù Thanh Lĩnh Trại tạm thời lui bước, nhưng đoán chừng đêm nay, hoặc chậm nhất ngày mai sẽ đột kích, nếu như chuẩn gì, tộc Tháp Y sẽ khó thoát khỏi tử nạn.

“Trước mắt, khả năng chiến đấu trong tộc cùng lắm cũng chỉ một trăm , mà lượng của đám Thanh Lĩnh Trại ước chừng cũng gấp hai tộc , mặc dù tộc chiếm giữ vị thế địa lý, thế nhưng còn bảo vệ cho những thương trong tộc, khó cản trở mãnh công của bọn chúng.” Y Mục Hãn quét , hỏi, “Chư vị biện pháp thể đối phó với địch ?”

Mọi hai mặt , một đại hán : “Chỉ thể đặt nhiều cạm bẫy, địa hình quanh chúng giống như đường chỉ tay, nếu nắm bắt thời gian, lẽ sẽ chút tác dụng.”

Y Mục Hãn lắc đầu: “Biện pháp , đám Thanh Lĩnh Trại cũng sinh sống lâu trong núi rừng giống chúng , quá quen với các loại cạm bẫy . Ta đoán, bọn họ dự định đột kích ngày mai là để tránh việc đạp nhầm cạm bẫy do trời tối.”

Mọi gật đầu, sắc mặt ngưng trọng, rỉ tai thì thầm, nhỏ giọng thảo luận biện pháp thể.

Mặc Phi yên lặng ở một bên, tầm mắt về phía một cái tổ ong cây đại thụ cách đó xa, lẽ do ảnh hưởng của khói hỏa hoạn, nhiều ong vàng bay lượn ở các tổ gần đây…

Nàng bỗng đầu với thôn trưởng: “Thôn trưởng, hiện nay đang đối đầu với kẻ địch mạnh, bằng tạm thời di rời bộ thôn dân Tấn thôn đến tộc Tháp Y .”

Thôn trưởng Tấn thôn sửng sốt, chần chờ : “Vì ? Thanh Lĩnh Trại chắc chắn sẽ tập kích nơi , chẳng một phần phụ nữ và trẻ nhỏ sẽ gặp nguy hiểm ư?”