Phù Đồ Nữ Tướng

Chương 239: Phù Đồ Nữ Tướng



“Không Cao đến đây gì? Buôn bán, là du ngoạn sơn thủy đây?” La Chương thử hỏi.

“Buôn bán.” Mặc Phi , “Chỉ buôn bán một thứ thôi, đáng nhắc tới. mà lẽ La chắc chắn là một tiểu thương bình thường .”

“Ha ha, kẻ hèn mua bán vải vóc hương liệu, cũng chỉ là ăn nhỏ mà thôi.” La Chương thấy đối phương cố ý tránh chủ đề xuất , vì thế hỏi , chỉ , “Vừa kẻ hèn đang thương nghị chuyện của lĩnh chủ đại nhân với mấy đồng bạn, Cao bái kiến mấy vị lĩnh chủ trấn Đông Cao ?”

“Chưa”. Trong lòng Mặc Phi khẽ động, dò hỏi, “La định khi nào thì ?”

“Đang chuẩn xuất phát, quy củ của lĩnh chủ là khi tiếp kiến, thủ lĩnh sẽ mời ở thăm thú phủ của bọn họ.” Khi La Chương lời , trong mắt hiện lên vài phần khinh thường, điều nhanh chóng khôi phục bình thường, chỉ tiếp tục , “Không Cao cùng ?”

“Rất sẵn lòng.” Mặc Phi chắp tay , “Kinh nghiệm thương hành của tại hạ còn ít ỏi, mong La sẽ chiếu cố nhiều hơn.”

“Ha ha, thành vấn đề.” La Chương to vài tiếng, đó vẻ như nhớ tới điều gì đó, sắc mặt biến đổi, chần chờ một lúc mới nhỏ giọng , “Cao , ngươi gì về mấy vị thủ lĩnh trấn Đông Cao ?”

“Lời của La là ý gì?” Sắc mặt của Mặc Phi đổi, trong lòng cũng đoán La Chương gì.

“Mấy vị thủ lĩnh đều… Đều là phong lưu.”

Phong lưu? Trong lòng Mặc Phi lạnh, thế đúng thật là giảm tránh . Nàng : “Đa tạ La quan tâm, trong lòng tại hạ hiểu rõ mà.”

“Cao hiểu là , kẻ hèn giống như Cao đây khi nhục.” La Chương Mặc Phi, thành khẩn .

“Đa tạ.” Mặc Phi lời cảm tạ. Tâm địa của mắt quả thực cũng tệ.

Mấy hàn huyên vài câu, đó cùng xuất phát.

Đám Mặc Phi chỉ hai con ngựa, mà đám La Chương thì một đội la, ngựa. Đương nhiên, những thứ tạm thời đều gửi ở khách sạn, bọn họ chỉ phái mấy trông nom tới phủ lĩnh chủ, mà Mặc Phi thì mang theo hai tộc nhân Tháp Y bên

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Trấn Đông Cao chỉ là một cái trấn nhỏ, dân địa phương chăm chỉ trồng trọt, sinh sống mộc mạc, thế mà phủ của lĩnh chủ thì giống như lầu các giữa trời , chẳng những chiếm diện tích lớn, mà còn vô cùng chắc chắn hoa mỹ, cao hơn những tòa nhà bình thường khác đến tận mấy mét, tuy rằng thể so với những phủ lớn ở thành thị, nhưng ở đây thì cũng giống như hạc trong bầy gà, vô cùng hài hòa.

Sau khi thông báo, đám Mặc Phi hầu dẫn trong phủ. Trang hoàng bên trong phủ cho mở rộng tầm mắt, thể trang hoàng một tòa kiến trúc cổ xưa thành cái dạng nhà giàu mới nổi thế , quả thật là một hai.

Núi giả treo liễu vàng, cột đá nạm trân châu, hoa viên bày thần thú… Khóe miệng Mặc Phi nhịn giật giật vài cái.

Thực cũng thể trách đám La Chương , đây đầu tiên bọn họ đến phủ của lĩnh chủ , mỗi đến trấn Đông Cao buôn bán đều tiến cống một , đây là quy củ. Chỉ đến thì thương nhân mới giấy thông hành, lúc mới thể cản trở.

Người hầu chuẩn phòng cho mấy , cũng thông báo rằng thủ lĩnh gặp mặt lượt từng một, xin hãy chuẩn sẵn sàng.

Còn thể chuẩn gì nữa đây, đơn giản chính là lễ vật.

Mê Truyện Dịch

Trong lòng đều khinh bỉ một trận.

La Chương với Mặc Phi: “Đến lúc mấy lĩnh chủ triệu kiến từng , chỉ sợ chúng thể theo, …”

“Đừng lo lắng.” Mặc Phi , “Trấn Đông Cao trở nên thịnh vượng, chủ yếu là do dựa sự thăm viếng của thương nhân, mấy sẽ dễ dàng đắc tội với thương nhân .”

“ mà…” Mấy La Chương vẫn còn chút lo lắng.

Mặc Phi an ủi : “Ta mấy đang lo lắng cái gì, yên tâm , năng lực tự bảo vệ . Huống hồ mấy cùng cũng ẩn núp quanh đây, nếu biến cố gì, bất cứ khi nào cũng thể tiếp viện, chỉ sợ thích khách trong phủ còn tới một trăm .”

Sự tin tưởng của nàng là từ Trạm Nghệ, lấy thủ của Trạm Nghệ, giải quyết vài tên thủ lĩnh hẳn là khó khăn, cho dù võ nghệ của bọn chúng cao siêu tới , còn thể cao hơn Tê Túc và Cô Hạc ? Lại càng chẳng cần so với Vu Việt.

Có điều đó cũng chỉ là tình huống nhất, khi thể chuẩn chuyện, nhất xung đột thì nên việc hấp tấp.