Phù Đồ Nữ Tướng

Chương 26: Phù Đồ Nữ Tướng



Yên Kiều sửng sốt: “Phù Đồ? Chủ công, vị công tử mới nhập phủ mấy ngày, tài học hiển lộ bao nhiêu, tuổi lớn, …”

Vu Việt nheo mắt , những còn đều rùng , vội vàng cúi đầu.

Mê Truyện Dịch

Vu Việt thu hồi ánh mắt, thản nhiên : “Một kẻ dám thẳng bổn vương, hơn nữa thể ở mặt bổn vương mà chậm rãi trò chuyện, cho dù tài năng , chỉ dựa sự thong dong bình tĩnh đủ để khen ngợi .”

Yên Kiều cúi đầu : “Yên Kiều hiểu.”

“Ngày mai ngươi thông báo cho ‘Hắn’, hơn nữa chọn thêm một trong đám thực khách, ba ngày theo bổn vương tham gia Tài sĩ luận hội.”

Lúc Mặc Phi đang nghiên cứu sách cổ ở thư các còn bản sắp lấy phận tài sĩ “Phù Đồ”, chính thức tiến thượng tầng của Chiếu Quốc.

Ngày hôm , Yên Kiều mang phù bài tới giao cho Mặc Phi, khi nhận phù bài màu xanh thì trong lòng vui sướng, cuối cùng còn vướng bận chuyện hộ khẩu nữa , rốt cuộc nàng thể quang minh chính đại đường, cần lo lắng bởi dung mạo mà *****.

Mặc Phi thi lễ: “Phù Đồ đa tạ Yên chủ quản.”

“Không cần, tạ thì tạ Chủ công .” Trên khối phù bài nhiều hơn hai chữ “Thượng khanh”, đủ để cho tài sĩ, văn nhân mừng rỡ như điên, thế nhưng vẻ mặt của nam tử mắt biến đổi, khó trách ngay cả Chủ công cũng kính trọng “Hắn” vài phần, quả thực vài phần khí độ.

Chỉ là Yên Kiều ngờ, Mặc Phi căn bản hai chữ thêm ý nghĩ gì, đương nhiên, nàng trời sinh mặt than, cho dù cao hứng tới cũng sẽ lộ rõ vui mừng mặt.

Mặt than, thực sự giúp cho tùy thời tùy chỗ đều thể bảo trì thâm trầm bình tĩnh như tuyệt thế cao nhân cường đại, sắc bén…

“Mặt khác,” Yên Kiều , “Hai ngày Đại vương tử sẽ tổ chức Tài sĩ luận hội, Chủ công quyết định mang công tử và thực khách Lô Ngôn tham gia.”

“Tài sĩ luận hội?” Mặc Phi , “Vì Chủ công mang theo? Thời gian Phù Đồ nhập phủ còn ngắn, chỉ sợ…”

“Việc là quyết định của Chủ công, công tử chuẩn cho .”

Nói cách khác là thể đổi. Mặc Phi lải nhải thầm, cái là Tài sĩ luận hội gì? Là hội giao lưu trao đổi của tài sĩ thời đại ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Mặc Phi đang hỏi tình huống cụ thể của luận hội, ngờ Yên Kiều cáo từ rời một bước.

Nàng trầm mặc một lúc lâu, đầu hỏi Mộc Hề: “Mộc Hề, ngươi Tài sĩ luận hội ?”

Mộc Hề trả lời: “Đó là hội mà chỉ quyền quý thị tộc và học sĩ tài năng mới thể tham gia, tiểu nô bao giờ chứng kiến. mà…”

“ mà ?”

“Cứ cách một đoạn thời gian, Đại vương tử và Nhị vương tử sẽ tổ chức luận hội như một , tiểu nô từng các thực khách đàm luận, mỗi luận hội đều sẽ chuẩn vài cái luận đề, đó xung quanh sẽ bắt đầu biện luận trực tiếp, hoặc là dùng bút văn, xuất sắc khả năng sẽ đạt các phần thưởng bất đồng.”

“Thế ngươi những đưa dạng luận đề gì ?”

Mộc Hề suy nghĩ, : “Tiểu nô nhớ rõ vài cái, ‘Quân thần rút kinh nghiệm’, ‘Nghiên cứu hình pháp’, ‘Thu thuế’, giải tự, v.v…”

Mặc Phi lấy tay xoa xoa trán, nàng mới tiếp xúc với tiêu chuẩn của thời đại , đối với hệ thống tri thức và các loại sáng tác thì cơ bản đều , cho dù là văn theo chủ đề, trích dẫn câu chữ của thời đại sẽ tránh coi là lập dị. Huống chi khi tiến hành biện luận cùng với khác, ngay cả luận cứ đối phương đưa trích từ cũng , nàng phản bác kiểu gì đây?

Ôi, việc chất lên đầu nàng thế ? Xem chỉ thể hành sự theo cảnh, thể mở miệng thì nhất là mở miệng.

Sau hai ngày, Mặc Phi tiếp tục ngâm trong sách cổ ở thư các, bây giờ lo lắng cũng vô dụng, bảo trì bình tĩnh, gặp chiêu thì nghĩ chiêu .

Ngày luận hội đến nhanh.

Bên ngoài phủ Đại vương tử, xe ngựa xếp thành một hàng dài, đến từ các nhóm tài sĩ thị tộc lớn, hoặc là bạn bè bên ngoài của chủ tử đáp ứng lời mời mà đến.

Lần , đáp ứng lời mời hơn sáu mươi, chân chính tham dự Tài sĩ luận hội ước chừng hơn ba mươi .

Rất nhiều đều đầu tiên tham gia tụ hội, vì , khi tiến trong đại sảnh thì đón tiếp, vấn an lẫn , bình tĩnh mà tự nhiên. Khi tụ hội còn bắt đầu, hội quan viên quý tộc sẽ nghỉ ngơi ở bên trong, nhóm tài sĩ cũng sẽ tùy tiện xuống, hết đợi các chủ nhân an tọa xong xuôi đó mỗi mới vị trí riêng của .