Phù Đồ Nữ Tướng

Chương 277: Phù Đồ Nữ Tướng



“Vậy Chủ công thế nào?” Mặc Phi thích tính cách bá đạo của Vu Việt.

“Đuổi nữ tử càng xa càng !” Phù Đồ bao giờ từng mật quá với hầu như thế, điều khiến cho cảm giác nguy cơ, dù Phù Đồ là nam tử, nếu như “Hắn” sủng hạnh nữ nhân nào đó, khác chỉ trừ. mà Vu Việt cứ nghĩ đến Phù Đồ vui vẻ cùng với nữ tử xa lạ giường là trong lòng nghẹn ghen tị và sát ý.

Mặc Phi thầm hít một , nhắc nhở bản để ý tới nam nhân .

Nàng suy nghĩ, hỏi: “Chủ công, tương lai Phù Đồ chắc chắn sẽ gặp thêm nhiều , nam nữ, quen. Nếu mà Phù Đồ cứ gần gũi nào là đuổi , như thì bên cạnh Phù Đồ còn ai nữa?”

Ngươi là đủ . Thiếu chút nữa Vu Việt hét lên như thế, nhưng cũng , rằng đây chỉ là mong từ phía .

Phù Đồ như nho nhã yếu đuối, nhưng kì thực nguyên tắc và chủ kiến của chính , cho dù là vương giả cũng khó mà đổi “Hắn”. Hắn tán thưởng tính cách như , nhưng mà nhiều lúc thể phiền muộn vì tính cách .

“Chủ công, Phù Đồ từng hứa với ngài, cả đời sẽ thành hôn.” Mặc Phi lạnh nhạt , “Tuy rằng Chủ công cũng tuân thủ lời hứa, nhưng mà Phù Đồ vẫn kiên trì giữ lời, bởi vì Phù Đồ thấy những khác thương tổn vì Phù Đồ.”

Vu Việt ép sát gần Mặc Phi, thấp giọng hét: “Trong mắt ngươi bổn vương bạo ngược như ? Để cho bổn vương gây thương tổn cho khác, như thế là vì lợi ích cục? Đây là nguyên nhân mà ngươi đồng ý với bổn vương ban đầu đấy ?”

“Cũng tất cả.” Mặc Phi giấu nửa phần sợ hãi với cái kề cận của , tiếp tục , “Phù Đồ cũng thực sự hi vọng thể tâm ý phụ tá Chủ công.”

“ mà bổn vương thể buông .” Vu Việt chậm rãi , “Ngươi luôn cự tuyệt sự tiếp xúc của bổn vương, giữ khư khư lễ của quân thần, dám vượt qua một bước, nếu bổn vương ép buộc, ngươi bằng lòng tiếp xúc với bổn vương một chút nào ?”

Mặc Phi trở nên trầm mặc, yên lặng .

Sự tức giận của Vu Việt là do nỗi bất an của ? Bởi vì bao giờ xác định lòng của đối phương, cho nên luôn lo lo mất.

Như , rốt cuộc bản nàng nghĩ như thế nào? Nàng yêu Vu Việt ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Không , nhưng ít nhất là thích. Khi khổ hành bên ngoài, mong nhớ nhất trong lòng chính là nam nhân . Sở dĩ nàng dám gần gũi là vì sợ hãi khi giới tính lộ, Vu Việt còn thể đối xử với nàng như là bây giờ , dành cho nàng đủ gian để phát triển chỉ mang hậu cung thứ đồ sưu tập của riêng .

Nhìn thái độ của với Dư sơ , đó chính là hận thể chỉ để riêng ở bên cạnh , còn một ai khác, ***** chiếm giữ như thực sự khiến cho bất an.

Vu Việt ở ngay sát gần, đôi mắt chăm chú, ánh nến chiếu rọi bóng lên nàng, gần như nuốt chửng nàng bộ.

Mặc Phi cảm thấy như còn nơi trốn.

Nàng chậm rãi nâng tay, khi chỉ còn cách thể Vu Việt mấy centimet thì ngừng . Bắt đầu từ giây phút quyết định ở thế giới thì tình cảm của vu Việt là một vấn đề mà nàng dám đối mặt, nàng thế phòng thủ động, nhưng nàng cũng nhiều lợi thế chiến thắng. Chỉ một câu của Vu Việt cũng thể quyết định vận mệnh của nàng.

Nàng, thể đánh cuộc …

Mặc Phi buông tay, cụp mắt thấp giọng : “Đêm khuya , Chủ công vẫn nên nghỉ sớm , những cái khác để hãy .”

Trong mắt Vu Việt hiện lên một chút thất vọng và tuyệt quyết, ôm lấy Mặc Phi, thản nhiên : “Ngươi , cho nên bổn vương chỉ thể chủ động. Bổn vương quan tâm đến lễ giáo cổ lỗ, quan tâm đến chỉ trích thế nhân, chỉ cần Phù Đồ, bổn vương ngại bất kì thủ đoạn.”

Mặc Phi cả kinh, vội hỏi: “Chủ công, ngài…”

“Ngươi yên tâm, tạm thời bổn vương sẽ gì, khi trở Nhung Trăn, bổn vương sẽ cho ngươi cơ hội lùi bước. Còn về nữ nhân , tạm thời cứ giữ ! nếu như để bổn vương phát hiện nàng ở giường của ngươi, thì đừng trách bổn vương khách khí!”

Mê Truyện Dịch

Sau một ngày nghỉ ngơi hồi phục, đám Vu Việt tiếp nối hành trình.

Những ngày kế tiếp Vu Việt vẻ nội liễm đặc biệt, ngoại trừ thiết khi ở riêng , mặt khác đủ kiềm chế với Mặc Phi.

Đoàn gấp rút trở Nhung Trăn mùa hè, Vu Việt mang Mặc Phi về phủ Nhung Trăn, đó vội vàng đến Nhân Phong của Cảnh Quốc, điều khi còn phái nhiều ám vệ bảo vệ Mặc Phi an .