Phù Đồ Nữ Tướng

Chương 278: Phù Đồ Nữ Tướng



Vu Việt rời khiến Mặc Phi vẫn lo lắng đề phòng thở dài nhẹ nhõm một , nàng quyết định tạm thời gạt bỏ phiền não .

Trong ngoài phủ Nhung Trăn đều nhiệt tình nghênh đón Mặc Phi trở về, nhóm văn nhân tài sĩ cũng tụ tập chúc mừng nhộn nhịp, tới thăm nối liền dứt.

Mấy tháng nay, truyền lưu về Hành giả Phật đồ ngày một lan rộng, thanh danh của Phù Đồ ở Chiếu Quốc đạt tới một độ cao khó mà hình dung, Tài sĩ kính trọng, dân chúng tôn sùng, “Hắn” dùng lời và hành động của để khiến thiên hạ rung động.

Nhung Trăn là nơi Mặc Phi khởi bước, nàng cũng hi vọng nơi sẽ là nơi nàng thành lý tưởng cuối cùng.

Lúc giấy phổ biến khắp thiên hạ, biên soạn Tứ Khố Toàn Thư cũng tiến hành thuận lợi vô cùng, thương nghiệp, nông nghiệp phát triển phồn thịnh, học viện san sát, tài sĩ quy tụ, văn phong hưng thịnh, bất tri bất giác, Nhung Trăn từ môt nơi hoang vắng nghèo nàn từng bước trở thành trung tâm văn hóa chính trị trong tương lai.

Mặc Phi vẫn dừng , nàng hi vọng thể mang phồn vinh của Nhung Trăn tới khắp đất nước, sáng tạo nên một thịnh thế thiên cổ.

Nàng lấy quyển sổ, ghi những điều mắt thấy tai chặng đường khổ hành, còn gộp cả những khúc chiết của Man vực. Điều nàng là sửa sang những thứ , chuẩn cho việc phát triển phía tây bắc.

Không lâu , ba mươi tư Man vực theo Mặc Phi cũng tới Nhung Trăn.

Mặc Phi với bọn họ: “Ta một nhiệm vụ giao cho , nhiệm vụ lẽ khiến cho nếm trải đau khổ, c.h.ế.t nơi tha hương, nhưng nếu thì sẽ lưu danh thiên cổ, hậu thế kính ngưỡng, dũng khí đón nhận nhiệm vụ ?”

“Đại nhân cứ , chúng quyết lùi bước.” Tất cả đều gật đầu.

“Ta khắp thiên hạ, xâm nhập những nơi hẻo lánh, thu thập sản vật khắp nơi, vẽ bản đồ, truyền bá kỹ thuật.”

“Chúng hiểu , đại nhân mong chúng tiếp tục công việc của đại nhân lúc ở Man vực.”

“ thế.” Mặc Phi chậm rãi , “Thiên hạ rộng lớn, khó thể đo lường, trong nhân gian, bao nhiêu dân chịu cảnh lầm than cực khổ, bao nhiêu cây trồng phổ biến, bao nhiêu kỹ thuật ai đến… Các vị sẽ dùng tấm lòng việc thiện, khổ hành thiên hạ, tạo phúc cho dân chúng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ba mươi tư đều lộ vẻ mặt kích động.

“Đại nhân , tất nhục sứ mệnh.”

Sở dĩ bọn họ theo Mặc Phi là vì khâm phục đức hạnh của nàng, bây giờ cơ hội kế thừa đức hạnh đó, đều vô cùng vui sướng.

Có lẽ bọn họ đều là những con tầm thường nhỏ bé, tài năng, chí nguyện nổi danh thiên hạ, khả năng binh mạnh nước giàu, thế nhưng tấm lòng son quản ngại gian khổ, đây là một loại tinh thần đáng quý.

Sau đó Mặc Phi dạy bọn họ học phương pháp vẽ đơn giản, đối với phần lớn những chữ mà , tranh vẽ là cách thức ghi chép nhất. Tiếp theo nàng tạo bút lông ngỗng, đây là loại bút tiện nhất thể mang theo, chấm chút mực nước hoặc thuốc nhuộm là thể . Cuối cùng để tránh lặp phương hướng, Mặc Phi định mấy con đường sơ lược.

Trải qua hơn một tháng tập huấn, cuối cùng ba mươi tư đạt yêu cầu của Mặc Phi.

Trước khi , Mặc Phi chuẩn cho mỗi một con ngựa cùng với đầy đủ lương khô và tiền bạc, nhưng mà nàng , đối với đoạn lữ trình ngàn dặm như thế , chuẩn như thế nào cũng thể đủ.

Rất nhiều thích lữ trình, nhưng mà khổ hành, nếu tấm lòng kiên định thì thể thành.

Mặc Phi đủ lòng tin đối với những dũng sĩ quản ngại tất cả để báo ân .

Ba mươi tư cũng phụ kỳ vọng của Mặc Phi, chỉ hai, ba năm mà dấu chân trải rộng khắp bắc nam, bất kể là núi cao trùng điệp, là khe núi nhỏ hẹp, là sa mạc hoang vu, bọn họ từng bước tạo nên con đường truyền kỳ. Bọn họ vẫn luôn nhớ kỹ lời của Mặc Phi, “Làm điều thiện, khổ hành thiên hạ, tạo phúc cho dân.”

Ba mươi tư lên đường, từng bước mang đức hạnh của Mặc Phi truyền bá tới hậu thế, vì thế xuất hiện nhiều lấy khổ hành để rèn luyện, trong bọn họ bình dân, võ giả, văn sĩ, thợ thủ công, đại phu, thậm chí còn sĩ tộc, bao phủ đủ các ngành nghề, ảnh hưởng sâu sắc đến bộ Chiếu Quốc, thậm chí là thiên hạ.

Mê Truyện Dịch

Sau nhóm ngươi đó sáng lập Phật giáo, nó cũng kém khá xa so với Phật giáo chân chính, kinh văn và giáo lý cụ thể, tôn sùng đức hạnh và giản dị, lấy cực khổ để luyện rèn, lấy nhân đức tư tưởng, khai sáng những m.ô.n.g lung, giúp đỡ những nghèo khó, siêu độ chết. Bọn họ trở thành những hiền giả thế nhân tôn kính, mà Mặc Phi cũng tôn xưng vì “Tiên Thánh Phù Đồ”, cái tên Hành giả Phật đồ cũng lưu truyền đến hậu thế, tiêu tốn nhiều giấy bút trong lịch sử.