“A!” Mặc Phi cảm thấy giống thứ thứ gì đó xé toạc, đau đớn thôi.
Vu Việt thì cảm thấy vui sướng vô cùng vì điều đó, là nam nhân đầu tiên của Phù Đồ.
Giữ thắt lưng của nàng, Vu Việt bắt đầu di chuyển, hai chân của Mặc Phi quấn hông , trong miệng phát những tiếng ***** khe khẽ…
Chẳng từ lúc nào Vu Việt giống như keo dán, ôm Mặc Phi đến bên cạnh bể, nghiêng , tiếp tục một công chiếm khác.
Mê Truyện Dịch
“Đủ , chịu nổi …” Tiếng của Mặc Phi giống như vỡ tan, mới trải qua việc như thế, nàng thực sự thể chịu nổi ***** mạnh mẽ của Vu Việt.
“Chưa đủ, vẫn đủ.” Vu Việt để ý tới lời cầu xin của Mặc Phi, càng ngừng trêu đùa nàng. Như thể đổi tất cả những dày vò mà Mặc Phi dành cho trong thời gian , kìm chế. Phải hai năm qua còn chạm nữa nhân khác, vốn bất mãn từ lâu .
Hai hình ***** đan xen , triền miên trong ánh nến mờ ảo, những tiếng ***** đứt quãng tràn ngập trong phòng tắm, tăng thêm mấy phần kiều diễm mị hoặc trong bóng đêm.
Gió mai phất nhẹ tẩm cung, lay động lớp màn che mỏng màu tím, giữa màn che hai đang ôm ngủ, yên tĩnh mà hài hòa.
Mặc Phi tỉnh trong sự đau nhức, giống như tách rời, khẽ cử động thấy thoải mái. Cả nào đó ôm ở trong lòng, lưng dán n.g.ự.c của đối phương, ***** còn thể cảm thận thứ gì đó nóng rực đang ma sát làn da nàng.
Mặc Phi đầu , đúng lúc rơi một đôi mắt chuyên chú.
“Tỉnh .” Giọng trầm lắng mà biếng nhác vang lên ở bên tai.
Mặc Phi cảm thấy ngượng ngùng, vội vàng dời tầm mắt, : “Có vẻ như còn sớm nữa, bệ hạ lên triều ?”
“Hôm nay nghỉ lên triều.” Vu Việt để ý đáp một câu, đó cúi đầu ở vai Mặc Phi, đó di chuyển xuống tạo thành một loạt dấu hôn.
Thân thể Mặc Phi căng cứng, khước từ : “Ta… Ta hồi phủ.”
Vu Việt ngừng , lười biếng : “Hồi phủ gì nữa? Sau ở luôn trong cung .”
Mặc Phi cả kinh xoay , níu chăn, chống nửa thể lên : “Bệ hạ sẽ quên lời hứa của ngài chứ?”
“Lời hứa gì?” Vu Việt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Mặc Phi bực , mặt vẫn bình tĩnh : “Bệ hạ còn thất tín nữa ?”
Vu Việt ôm lấy thắt lưng của nàng, vùi đầu n.g.ự.c nàng, nhẹ nhàng ***** hai nụ hoa màu hồng cho đến khi mặt ẩm ướt từ từ tiến Mặc Phi.
“Vu Việt!” Mặc Phi nhịn gọi thẳng tên, nam nhân vẫn còn đủ!
“Cũng chỉ Phù Đồ dám gọi Cô như .” Vu Việt ngăn chặn cái miệng của nàng chút do dự, đầu lưỡi linh hoạt tiến , cả đều đặt nàng, một tay nâng chân của Mặc Phi thuần thục đưa thứ đang nóng như lửa tiến bên trong nơi thần bí.
“Ưm…” Khốn kiếp. Mặc Phi chẳng thể mắng thành tiếng, chỉ thể bùng nổ ở trong lòng.
Vẫn buổi sáng nam nhân dễ xúc động, giờ thì nàng kiểm chứng .
Khi mà Mặc Phi cảm thấy sắp c.h.ế.t đến nơi, cuối cùng Vu Việt cũng thỏa mãn *****, , một dòng ẩm ướt cũng theo .
Mặc Phi nhịn cắn một cái vai Vu Việt.
Vu Việt nở nụ trầm thấp, : “Phù Đồ công tử giờ đều đoan chính nghiêm túc, mà cũng điệu bộ của tiểu nữ nhi như , xem Cô mở rộng tầm mắt .”
Lần đầu tiên Mặc Phi cảm giấc hổ biến mất ngay lập tức, trấn áp sự khẩn trương trong lòng, nàng hỏi: “Chuyện …”
“Ồ, Phù Đồ vẫn còn một nữa?”
“…” Có tin nàng sẽ hành thích vua !
“Phù Đồ thiếu sự tín nhiệm đối với Cô, khó trách đưa yêu cầu ‘Vĩnh viễn là quốc sĩ’.” Vu Việt chần chờ , “Hiện giờ Cô thực sự để cho Phù Đồ trộn bên trong một đống nam nhân nữa, Cô càng hi vọng thể khóa chặt Phù Đồ ở phía hậu cung, chỉ thuộc về một Cô. mà Cô cũng đành lòng mai một tài năng của Phù Đồ, thậm chí loại thưởng thức còn vượt lên cả giới tính.”
“Vậy ý của bệ hạ là…” Ánh mắt Mặc Phi sáng lên.
“Phù Đồ trở thành nữ nhân trong hậu cung của bổn vương, thì hãy trở thành quốc sĩ của Chiếu Vương !”
“Đa tạ bệ hạ.” Cuối cũng thì Mặc Phi cũng yên lòng, mối lo lắng lớn nhất của nàng còn, từ nay về , nàng thể những chuyện mà còn cố kỵ. Nữ tử tuyệt đối phép tham chính ở thời đại , dựa thanh danh “Phù Đồ” mà vẫn còn quản chế ở khắp nơi trong triều, càng cần khi lộ giới tính. Một khi bại lộ, nàng sẽ còn cơ hội phổ biến chính sách mới nữa.