Vu Việt : “Có điều, nếu như Phù Đồ con với Cô, sẽ ở triều đình nữa.”
Mặc Phi sửng sốt, trở nên yên lặng, nàng sẽ cho Vu Việt kiếp nàng con cái.
Vu Việt coi sự yên lặng của nàng giống như cự tuyệt, khỏi trầm giọng : “Nếu như Phù Đồ đồng ý điều , Cô sẽ lập tức bắt Phù Đồ ở hậu cung.”
“Phù Đồ đồng ý.” Mặc Phi vội đồng ý.
Vu Việt thỏa mãn gật đầu: “Hẳn là Phù Đồ mệt mỏi , nghỉ ngơi luôn ở tẩm cung .”
Mặc Phi thấy dậy chuẩn rời , hỏi: “Cung nữ thái giám bên ngoài…”
“Yên tâm, nếu Cô đồng ý thì sẽ cho bọn họ phận của Phù Đồ.”
Lúc Mặc Phi mới yên tâm, điều nàng cũng định nghỉ ngơi ở chỗ nữa, tuy rằng thể vô cùng mệt mỏi nhưng để cho khác với con mắt khác thường.
Ai ngờ định lên mới phát hiện y phục để .
Như hiểu tâm tư của Mặc Phi, Vu Việt gọi cung nữ ngoài cửa .
Cung nữ sớm chuẩn xong áo bào cho Vu Việt, thấy gọi lập tức tiến quỳ xuống, thuận tiện hầu hạ chủ nhân y phục.
Ánh mắt của mấy xuyên qua màn che, vụng trộm còn đang giường.
Vu Việt lạnh lùng : “Không tiết lộ nửa câu về chuyện trong tẩm cung của bổn vương, ai dám , tội c.h.ế.t tha!”
“Dạ.” Mấy cung nữ đồng loạt quỳ xuống .
Cả thiên hạ đều Vu Việt trị nghiêm khắc, tội nhẹ cũng tha, chỉ cần chú ý là thể xử tội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Được , chuẩn cho Phù Đồ một bộ y phục , nhắc nhở những còn giữ cho cái miệng của !”
Tảng sáng Mặc Phi mới trở phủ Mặc Quân, Cô Hạc thấy dáng vẻ của nàng nổi lên sự nghi hoặc, chẳng những cả đêm về, thế còn đổi một bộ y phục khác, quan trọng hơn là cổ vẫn còn dấu hôn lờ mờ.
Cuối cùng nam nhân tay ?
Trong lòng Cô Hạc dấy lên một loại cảm xúc chua xót, suốt dọc đường cứ dùng ánh mắt u oán Mặc Phi mấy .
Mặc Phi chằm chằm tự nhiên, chỉ đành bước nhanh trở phòng, ngăn ở ngoài cửa.
Cả mềm nhũn ngã giường, hồi tưởng sự điên cuồng đêm qua, khỏi đỏ mặt, tim đập thình thịch. Vu Việt là một nam nhân ***** chiếm giữ mãnh liệt, tuân thủ lễ giáo, thanh tâm quả dục là khả năng. Bây giờ phận nữ tử của nàng, mà vẫn thể tuân thủ lời hứa, như thế đủ để chứng minh coi trọng nàng.
Mà nàng yêu ? Vấn đề quả là khó trả lời, ít nhất là ghét, yêu, vẻ như còn đạt đến mức độ . Nếu như nàng nhất định thể sống độc ở thế giới , như thể khiến cho nàng cam tâm tình nguyện nương tựa, lẽ cũng chỉ một Vu Việt. Vu Việt còn là chỗ dựa lớn nhất để nàng thực hiện hoài bão to lớn, ơn tri ngộ với nàng, tình nghĩa cứu giúp, về công về tư, bản thể lảng tránh tình cảm của .
Còn tương lai thể xảy biến cố gì, mắt nàng còn đoán .
Nghĩ như thế, Mặc Phi đau nhức mơ màng ngủ …
Gần đây tâm tình của Vu Việt vô cùng vui vẻ, mặc dù vẻ mặt vẫn nghiêm nghị như một, thế nhưng sát khí thì tiêu tán còn, sự biến đổi rõ ràng, áp lực đè nặng vai của các đại thần cũng giảm bớt. Từ cái ngày lên triều đó thì còn tình huống như thế nữa. Nghe ngày Phù Đồ ngủ trong cung một đêm.
Ánh mắt của các đại thần Mặc Phì ngày càng trở nên ái , rằng từ lúc đăng ở tới nay, Vu Việt bao giờ để cho đại thần nghỉ , cho dù sự vụ cần kíp, đại thần cũng chỉ thể mang văn kiện trở về phủ để xử lý.
Càng khiến cho nghi hoặc là bộ cung nữ, thái giám hầu hạ trong cung đều giữ kín như bưng về chuyện ngày hôm , điều biểu thị cho cái gì? Biểu thị cho việc để ai chứ nữa!
Mặc dù các đại thần đều suy đoán rôm rả nhưng cải cách quan chế vẫn thi hành theo đúng lịch trình. Mặc Phi tham khảo chế độ quan chế của thời Tùy Đường, thành lập Tam tỉnh lục bộ*, phân loại rõ ràng các cấp bậc quan chức. Các chức vị Thừa tướng, Thái úy, Ngự sử đại phu, Tam công đổi, hủy bỏ Cửu khanh, chia các chức Tam tỉnh lục bộ.
* Tam tỉnh lục bộ: Theo quan chế nhà Đường, Tam Tỉnh bao gồm ba cơ quan khác (Thượng thư tỉnh, Trung thu tỉnh, Môn hạ tỉnh) phân chia quyền lực hành chính và tư pháp. Lục bộ bao gồm: Lại bộ, Bộ Hộ, Lễ bộ, Binh bộ, Hình bộ, Công bộ.
Mê Truyện Dịch