Phù Đồ Nữ Tướng

Chương 46: Phù Đồ Nữ Tướng



Vì thế chỉ thể thấy những hầu ngoài mua về một thứ đồ kỳ quái, nào là nhánh cây thanh đàn, cỏ khô, tro rơm rạ, vỏ cây dâu, v.v…, đều là những thứ tầm thường rẻ mạt. Khi hỏi dùng chúng để gì, những hầu cũng thể trả lời, thứ nhất là quả thực bọn họ , thứ hai là nghiêm lệnh tiết lộ. Cho nên đến cuối cùng bên ngoài cũng tin tức nào hữu dụng. Xem chỉ thể đợi mấy ngày sẽ công bố đáp án, ai nấy đều xem xem vị công tử thiếu niên , thực là hề hành động gì là đang giấu đồ trân quý trong đó.

Trong Đông viện, một ca cơ* dung mạo diễm lệ đang mát xa cho Vu Việt giường nhắm mắt nghỉ ngơi, mà cách đó xa còn một ca cơ khác đang tấu một khúc nhạc. Trong phòng ánh nến chập chờn, màn che nhẹ đung đưa, hoa mai lượn lờ, sắc thái kiều diễm.

* Ca cơ: tên gọi những phụ nữ mang về hát hò giải trí thời chiến quốc.

So với quý tộc khác, phương diện hưởng lạc của Vu Việt điều độ , phóng túng, trầm mê, nhưng là một nam nhân sinh lực tràn đầy thì chuyện đó là tất yếu. Ngoại trừ ở trong quân, khi đó chính là lãnh dục và m.á.u lạnh.

Vu Việt thu hơn mười sủng cơ, phần lớn trong đó là những ca cơ, vũ cơ mà khác đưa đến, phẩm vị, cách khác là thể tùy ý đưa tặng.

Mê Truyện Dịch

Nghe xong một khúc, Vu Việt khoát tay áo, ca cơ đàn khúc tự động lui .

“A!”

Vu Việt nghiêng , đặt ca cơ bên cạnh xuống , khiến cho đối phương hô khẽ lên một tiếng, nhưng ngay đó nàng nhanh chóng phối hợp với động tác đong đưa của Vu Việt.

“Điện hạ…” Ca cơ ***** sung sướng, nhịn kêu thành tiếng.

“Không đúng, gọi ‘Chủ công’.” Giọng Vu Việt khàn khàn sửa .

Ca cơ sửng sốt, đó nhanh chóng lời đổi một tiếng: “Chủ công.”

“…” Lần Vu Việt gì đó, ca cơ rõ, chỉ thấy cảm thấy va chạm càng thêm mãnh liệt nàng thở gấp liên tục…

Một lát , động tác của Vu Việt đột nhiên dừng , một tay nắm lấy cằm của ca cơ, hai gò má kiều diễm của nàng, hai mắt mơ màng, mê nên lời. mà ***** vốn dĩ tràn ngập trong mắt của Vu Việt ánh lên một chút hiểu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hắn rút khỏi thể của nữ nhân, ngửa sang một bên, thèm liếc mắt tới ca cơ , thản nhiên : “Ngươi lui !”

Ca cơ ngẩn , tựa như còn khôi phục trong *****, chỉ trong chốc lát nàng dán thể gần , gọi nhẹ: “Chủ công…”

“Bịch” một tiếng, ca cơ Vu Việt đá xuống giường, chỉ thấy giọng lạnh lùng của : “‘Chủ công’ là để cho ngươi gọi hả? Cút cho bổn vương.”

Ca cơ dọa choáng váng, thấy Vu Việt như nàng bạt vía kinh hồn, dám một câu, lập tức nhặt y phục, mặc qua loa xong vội vàng rút lui. Tuy rằng nàng hiểu, rõ ràng ngài chủ động bảo nàng gọi “Chủ công”, vì cũng tức giận gì điều ? hiển nhiên là nàng dám lấy cái mạng nhỏ để suy đoán nam nhân .

Vu Việt cũng thèm quan tâm tới nữ nhân hốt hoảng rời , chỉ rơi trầm tư, coi ca cơ trở thành Phù Đồ, điều quả thực… Chẳng lẽ là bởi vì lâu lắm gặp thiếu niên ? Từ khi “Hắn” đưa giao ước một tháng, hai mươi ngày qua thấy “Hắn” , ngay cả khi triệu kiến cũng khước từ, cái tên dám khiêu chiến với khả năng dung thứ của , mà hết tới khác thể dễ dàng tha thứ cho “Hắn” còn vượt hơn hẳn những khác.

Thậm chí hôm nay còn biến cả hầu thành “Hắn”, hóa … bản thực sự loại ***** với “Hắn” ư? Với một nam tử?

Vu Việt nhíu mày, cho tới nay từng ý nghĩ gì với nam nhân, nhưng mà cảm giác với Phù Đồ mãnh liệt như , chỉ vì đó là Phù Đồ?

Cái … điều đúng là khó xử mà.

Không đề cập tới mâu thuẫn của Vu Việt nữa, một tháng thời gian nháy mắt trôi qua, hôm đó chúng môn khách đều nhận tin tức, cuối cùng thì Phù Đồ “Xuất quan*”.

* Xuất quan: khỏi cửa, xuất hiện.

Vì thế, bầu khí trong quá trình nghị sự hôm nay giống với bình thường, vô cùng kì dị, đều phần tập trung, thậm chí còn thường xuyên phía cửa mấy . Bọn họ còn phát hiện , rằng dường như bọn họ quan tâm đến cái vị công tử thiếu niên quá nhiều .

Đợi đến khi nghị sự chấm dứt, rốt cuộc ngoài cửa cũng truyền đến thông báo chờ đợi lâu: Phù Đồ công tử đến.

Mọi đều nín thở tập trung, chăm chú thiếu niên đang chậm rãi từ ngoài cửa, vẫn thanh nhã lạnh nhạt như thế, phía “Hắn” còn ba hầu đang cầm vật gì đó vải che kín , hai cái đầu thể tích nhỏ, đặt khay, mà vật cuối cùng là một hộp gỗ dài cũng khóa kín.