Vu Việt nhíu mày: “Không những dân chạy nạn đó đều sắp xếp ?”
“Bắt đầu mùa đông thì dân chúng chạy nạn sắp xếp, bởi vì sương giá cho nên nơi ở thiếu thốn, phòng ốc cũng cần sửa chữa .”
Vu Việt gật đầu, để ý : “Nếu như thế, thì tùy ‘Hắn’ thôi, xem ‘Hắn’ lấy từ khố phòng bao nhiêu, cứ ghi là .”
Thẩm Bạc do dự, nhỏ giọng : “Phù Đồ đại nhân lấy một văn tiền nào của khố phòng, tiền dùng mua lương thực đều là của ‘Hắn’.”
“Cái gì?” “Hắn” thì bao nhiêu? Một chút tiền của thể cứu bao nhiêu ? Vì ” Hắn” tìm xin hỗ trợ?
Đủ loại nghi vấn xuất hiện, Vu Việt rõ trong lòng là loại cảm giác gì. Lúc nào cũng sinh sống tiết kiệm, đầu tiên tiêu nhiều tiền là vì khác, những bình dân đáng giá để “Hắn” như thế ?
“‘Hắn’ mua bao nhiêu lương thực? Mua bao nhiêu y phục?”
“Lương thực ước chừng 70 thạch*, y phục… mấy xe.”
* 1 thạch= 120 cân TQ (=60kg)
Vu Việt trầm mặc, lấy giá lương thực hiện tại, 70 thạch cần 100 lượng, hơn nữa còn mấy xe y phục, “Hắn” dùng tất cả tiền tích cóp của bản để mua đấy chứ?
Vu Việt cũng Mặc Phi tiền từ bán gương.
“Mặt khác,” Thẩm Bạc , “Phù Đồ đại nhân còn lấy danh nghĩa của Chủ công để tiếp tế dân chúng chạy nạn.”
“…”
Bên phía thành tây xuất hiện một cái bàn cứu tế, mỗi ngày, nhóm dân chạy nạn ở đây đều thể đến lĩnh hai phần ăn miễn phí nóng hổi, đồng thời mỗi còn cấp cho một bộ y phục mùa đông và chăn nệm, điều khiến cho khí vốn trầm lặng ở đây xuất hiện thêm mấy phần sức sống.
Có hỏi: lương thiện cấp cháo tặng y phục là ai?
Đáp rằng: Nhung Trăn vương.
Vì thế Nhung Trăn vương Vu Việt, ngoài uy danh “Quỷ tướng bất bại” nhiều thêm một cái thiện danh là cứu tế dân gặp nạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
So với việc phân chia phòng ốc và đất đai cho dân chạy nạn, những cứu vớt trở về từ cõi c.h.ế.t đều tấm lòng cảm tạ sâu sắc. Từ nay về , những danh sĩ vốn hiện ở Nhung Trăn đều bắt đầu trổ hết tài năng, các học sĩ và những nhà cửa từ khắp nơi đều tụ tập về nơi …
“Vì lấy danh nghĩa của bổn vương?” Vu Việt hứng thú đối với việc chiếm danh tiếng khác.
“Lấy danh nghĩa của Chủ công thích hợp hơn nhiều so với lấy danh nghĩa của Phù Đồ.”
“Vậy vì dùng tiền của bản ? Nếu ngươi thương nghị việc với bổn vương, bổn vương sẽ đồng ý hả?” Kỳ thực Vu Việt là một chủ tử vô cùng yêu quý dân chúng, chỉ hi vọng Phù Đồ khuynh gia bại sản vì những quen thôi.
Mặc Phi trầm mặc một hồi, : “Tiền của Chủ công còn dùng cho việc khác, thể dễ dàng động tới. Mà tiền của Phù Đồ thì giữ cũng vô dụng, là môn hạ của Chủ công, Phù Đồ cũng buồn phiền vì vấn đề ăn mặc, vì , bằng đem cứu tế cho những dân chạy nạn .”
Vu Việt bởi vì câu “Làm môn hạ của Chủ công, Phù Đồ cũng buồn phiền vì vấn đề ăn mặc” mà tâm tình lên.
“Hơn nữa,” Mặc Phi , “Phù Đồ cũng định gánh nhiệm vụ cứu tế dân chúng một . Phù Đồ còn thể để ý đến tất cả những chạy nạn ở trong thành, huống chi là bộ dân chúng chạy nạn ở Nhung Trăn?”
“Ồ? Việc Phù Đồ còn thâm ý gì ?”
“Thâm ý còn , đợi mấy ngày nữa mới thấy kết quả. mà, một chuyện sự cho phép của Chủ công.”
Mê Truyện Dịch
“Chuyện gì?”
“Thành lập thư xá.”
Vu Việt giật , khi Phù Đồ ngủ mơ màng từng nhắc tới, vô cùng đồng ý: “Việc là việc đại thiện, bổn vương lực ủng hộ.”
Mặc Phi : “Cũng đơn giản như thế, Phù Đồ hi vọng Chủ công đồng ý thu nhận những cô nhi chừng mười hai tuổi trở xuống thư xá của Nhung Trăn."
“Đề xuất , tán thành.”
Trong thư phòng, Bách Lý Mặc đáp như . Vừa Vu Việt đề xuất của Mặc Phi, đều nghị luận ầm ĩ, phản đối đầu tiên chính là Bách Lý Mặc.
Hắn : “Phù Đồ tấm lòng nhân từ, Bách Lý bội phục. mà việc thể , xây dựng thư xá là cách để bồi dưỡng nhân tài, nhưng nếu thu nhận tất cả cô nhi đó, bút chi tiêu chính là động đáy. Huống chi Nhung Trăn đang trong thời kì phát triển, ngân lượng bên trong eo hẹp, chúng thể nào tiêu tiền những chỗ như thế?”
“Bách Lý lý.” Mạnh Tuyền gật đầu, “Xây dựng thư xá là việc vô cùng cần thiết, Nhung Trăn ít dạy học, nhiều tử thế gia đều mời những vị tài sĩ nhàn rỗi tới nhà thầy, nhưng mà trình độ của những đó cao thấp đồng đều, thậm chí còn ít tử nhận lầm dạy. Nếu như Chủ công xây dựng một khu thư xá nhằm tập trung tuyển nhận học sinh như thế, sư trưởng tài đức vẹn , tử cũng nhờ đó mà phát triển, điều chắc chắn sẽ ủng hộ. Song phận của tử phú thì cũng là quý, dân thường thể lẫn lộn , thậm chí còn do công phủ dạy dỗ nữa?”