Phù Đồ Nữ Tướng

Chương 61: Phù Đồ Nữ Tướng



“Ừm, đúng , đây chính là một câu hỏi, rốt cuộc là thu nhận thu nhận đây?” Mặc Phi gõ gõ bàn, tựa như đang suy nghĩ sâu xa.

Lúc , ngay Bách Lý Mặc vốn khôi phục cũng xúc động nổ tung. Hôm nay thiếu niên đặc biệt trêu đùa ?

“Không bằng để một thời gian thảo luận .” Mặc Phi , “Chư vị đại nhân đồng ý ? Phù Đồ đột nhiên xem xét một chút, nếu thể nghĩ biện pháp cả đôi đường, lúc đó cũng muộn!”

Thấy cuối cùng Mặc Phi cũng chịu lui một bước, cuối cùng trong lòng cũng cân bằng đôi chút, Chỉ là Bách Lý Mặc nghĩ cũng thấy thích hợp lắm. Vừa tuyệt đối “Hắn” vô duyên vô cớ những lời , rốt cuộc “Hắn” gì?

! Rốt cuộc Mặc Phi gì? Đây cũng là nghi vấn trong lòng Vu Việt. Vừa còn tưởng “Hắn” dùng chuyện thăm viếng để uy ***** khiến bọn họ thỏa hiệp, nhưng đó “Hắn” chủ động yêu cầu những thương nhân đến thăm hỏi, Vu Việt tuyệt đối tin là “Hắn” kiếm chác lễ vật.

Vậy thì…

“Rốt cuộc Phù Đồ tính toán gì ?” Buổi tối, lúc Vu Việt tìm Mặc Phi hỏi như thế.

“Đường thẳng , chỉ thể đường vòng.” Mặc Phi trả lời như .

Ngày hôm , khi nghị sự chấm dứt, quả nhiên trong viện của Mặc Phi nghênh đón vị thương nhân lớn đầu tiên.

Người họ Triệu, tài phú của ở Nhung Trăn thể xếp hạng năm. Lần đến đây dâng tặng nhiều dược liệu và châu báu quý giá, dáng vẻ cũng biểu hiện khiêm tốn.

“Nghe Phù Đồ đại nhân vô cùng hiếu khách, vì Triệu mỗ mạo đến đây quấy rầy, chỉ chút lòng thành, tỏ hết sự ngưỡng mộ.”

Mặc Phi vẻ mặt của bình thường, hiển nhiên là gì từ những khác, những lễ vật đặt mặt, “Hắn” thản nhiên : “Nghe mấy ngày ngươi bái phỏng Kiềm đại nhân, cũng tặng những thứ hả?”

“Việc ,” Khuôn mặt Triệu mỗ chợt lóe lên vẻ hổ biến mất, , “Đại nhân cứ đùa, Kiềm đại nhân thể so sánh với đại nhân .”

“Kỳ thực ngươi tặng khác cái gì hứng , chỉ là ngươi hiểu, rằng ngươi cần trổ hết tài năng trong đấu giá , quyết định của Dư đại nhân cũng thể tin chắc , bởi vì định đoạt cuối cùng là … và Nhung Trăn vương.”

Mê Truyện Dịch

Triệu mỗ sợ hãi than: “Hóa chính là đại nhân, tiểu nhân quả là thất lễ.”

Sắc mặt Mặc Phi chút đổi .

“Trời ạ.” Triệu mỗ lập tức run sợ , “Tiểu nhân hồ đồ, đại nhân yêu mến như , hiển nhiên là tầm thường , lễ mọn của tiểu nhân thực sự nên mang đến bêu .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Vậy thì nhận nữa.”

Triệu mỗ cả kinh, đang định bụng gì đó.

Mặc Phi : “Ta chỉ hỏi ngươi, đấu giá thắng ?”

Triệu mỗ khẽ cắn môi, gật đầu: “Muốn.”

“Tốt lắm.” Mặc Phi , “Ta chỉ cho ngươi một con đường sáng, đấu giá chỉ xem ai đưa giá cao, mà hơn thế nữa là còn khảo sát thanh danh của đấu giá.”

“Thanh danh?”

“ , nếu như bàn về thanh danh, quý phủ tự tin hơn những khác ?”

“Điều …” Triệu mỗ buồn rầu một lúc, đó nét mặt bình tĩnh của Mặc Phi, lập tức xin thỉnh giáo , “Không đại nhân gì chỉ dạy?”

“Trong thời gian một lượng lớn dân chúng chạy nạn về đây, bởi vì mùa đông tới, cho nên phần lớn chỗ ăn chỗ ở, Triệu là lương thiện, chắc chắn sẽ đành lòng những dân đó chịu đủ đói rét khổ cực…”

Triệu mỗ sửng sốt, đó giật : “Ồ… đại nhân , Mặc dù Triệu mỗ đại tài gì, nhưng mà cũng tấm lòng thương xót cơ khổ, bắt đầu từ ngày mai, Triệu mỗ sẽ phái hành thiện phát cháo.”

“Triệu quả là lương thiện.”

“Triệu mỗ tạ ơn đại nhân chỉ điểm, lễ vật nhỏ phần đơn giản, ngày mai sẽ dâng hậu lễ đến .”

Mặc Phi lắc đầu: “Không cần, chỉ cần thế thôi, quan, cần liêm khiết theo việc công.”

Liêm khiết, ngài quá liêm khiết!

Triệu mỗ rời với vẻ mặt quỷ dị.

“Duyệt Chi, đem cái dán lên lễ phẩm.” Mặc Phi dùng bút tên tặng lên, đó đưa cho Duyệt Chi bên cạnh.

Mấy ngày , mấy vị thương nhân lớn lục tục đến đây, Mặc Phi đều thế với từng , chỉ là các đề xuất giống , hoặc cứu tế dân chạy nạn, hoặc giúp đỡ quản lý thư xá, hoặc xây nhà sửa cầu… Tóm là liệt kê một loạt các việc thiện. Đương nhiên nàng cũng chọn mà , nàng sớm hiểu rõ về tình hình các thương nhân lớn ở Nhung Trăn, ai giàu mà nhân đức, ai lừa dối ức ***** , ai tính cách thấp hèn, trong lòng nàng đều . Những như nàng sẽ qua loa mấy câu đuổi , cũng nhận lễ vật.