Phù Đồ Nữ Tướng

Chương 78: Phù Đồ Nữ Tướng



* Sĩ lâm: Các văn sĩ, tài sĩ.

Như thế, kế hoạch của nàng hẳn là thể bắt đầu thi hành , đó là triệu tập tài sĩ trong thiên hạ, cùng biên soạn một bộ sách 《 Tứ Khố thư 》về thời đại . Bộ 《 Tứ Khố thư 》trong lịch sử là bộ điển tịch biên soạn và lưu trữ vô cùng quy mô trong những năm đầu thời Càn Long, hao phí gần mười năm, thu nhận và sử dụng một lượng lớn sách cổ và tài liệu lịch sử, ảnh hưởng sâu sắc đến thời đại , tuyệt đối gọi là báu vật của quốc gia, chỉ điều nhiều chiến loạn, đến hiện nay bảo tồn đầy đủ.

Mà việc nàng chuẩn , chính là mượn cách thức phân loại kinh sử trong 《 Tứ Khố thư 》, triệu tập danh sĩ khắp nơi, thu thập cổ thư trong thiên hạ, cùng tiến hành công việc trọng đại . Đây chính là một công trình lớn, tiêu tốn thời gian, khả năng sẽ biên soạn từ thời đại qua thời đại khác. Mà thời kì cũng là thời Càn Long, tri thức truyền bá chậm rãi, lượng điển tịch còn kém xa so với thời hưng thịnh, thời gian biên soạn lâu dài, nhưng cái cũng ưu thế của nó, nếu thể trải qua mấy thời đại, ghi tỉ mỉ những truyền thừa* về văn hóa, xã hội một cách chân thực mà đồng bộ, ý nghĩa chỉ sợ còn lớn hơn so với bộ《 Tứ Khố thư 》nguyên bản trong lịch sử. Mà những tham dự cũng sẽ lưu danh sử sách, Mặc Phi tin điều thể hấp dẫn đông tài sĩ đến đây.

* Truyền thừa: truyền cho đời .

Đồng thời, nàng còn thể mượn dùng những địa phương xung quanh thư viện Nhung Trăn, dẫn nhóm văn nhân trong đó, từng bước hình thành một vòng mô phỏng khoa học, triển khai thúc đẩy thương nghiệp phát triển, tốc độ phổ biến của giấy chắc chắn sẽ nhờ mà nhanh hơn, quả thực là nhất cử sổ đắc*.

* Nhất cử sổ đắc: một việc nhiều việc.

Hiện nay, hai vị Vương Tử đang ở tranh quyền đoạt lợi, vô hạ tha cố*; thế cục của các quốc gia bất , nội bộ hỗn loạn, cơ hội để Nhung Trăn phát triển diện đến.

* Vô hạ tha cố: thời gian mà để ý, xử lý chuyện mắt.

Trong mắt Mặc Phi hiện lên mấy tia sáng, gấp bản đồ , giở giấy trắng , nhấc bút lên…

“Thái tử điện hạ hi vọng bổn vương xuất binh trợ giúp ?” Vu Việt ngay ngắn ở vị trí chính giữa phòng, mặt chút đổi sứ giả đang quỳ bên trong.

Sứ giả : “ là như thế, thái tử nhận tin tình báo, Nhị vương tử nhận lệnh tự đem quân hồi Vương đô, ý đồ gây rối. Tuy mấy vạn quân binh phòng thủ Vương đô, nhưng mà bè phái phức tạp, chỉ sợ khó thể ngăn cản . Vì xin Nhung Trăn Vương hãy phái binh viện trợ, để giải trừ nguy cơ mắt của thái tử.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Vu Việt thản nhiên : “Sứ giả nên hiểu rõ, bổn vương thánh chỉ của Chiếu Vương thì thể dẫn binh Vương đô .”

Sứ giả vội hỏi: “Hiện nay Vương thượng đang bệnh nặng, việc đều giao cho thái tử quyền xử lý, lệnh của thái tử hẳn là đủ để đại biểu cho Vương thượng .”

Bách Lý Mặc một bên : “Lời của Sứ giả chỉ sợ lầm ? Theo , mặc dù Chiếu Vương bệ hạ bệnh nhẹ, nhưng cũng mất khả năng hành động, thái tử cố nhiên bắt đầu xử lý triều chính, nhưng chiếu lệnh vẫn mang đến chứ.”

Sắc mặt sứ giả biến đổi, một lúc lâu trầm mặc mới : “Sự việc cấp bách, lẽ thái tử lo lắng chu , mong Nhung Trăn Vương thể tùy cơ ứng biến mà hành sự*, trợ giúp thái tử một tay.”

Mê Truyện Dịch

* Hành sự: Làm việc.

“Đừng nhiều lời.” Vu Việt lạnh lùng cự tuyệt , “Nếu như thái tử hi vọng bổn vương viện trợ, như xin hãy mang thánh chỉ của chiếu Vương đây, nếu bổn vương tùy tiện điều động binh lính, dẫn đến tội phản nghịch, bổn vương đảm đương nổi.”

Trong lòng Vu Việt lạnh, Chiếu Vương tuyệt đối thể khả năng triệu hồi Vương đô lúc , hai vị Vương Tử ngươi tranh đoạt, cuối cùng, cho dù ai thắng ai bại, thiên hạ đều là của Lệ gia . Vu Việt thì giống , chiếm cứ một phương, tay nắm tinh binh*, một khi thời cơ, lúc nào cũng khả năng soán vị. Chiếu Vương sớm suy nghĩ suy yếu thế lực của trong đầu, bây giờ càng thể cho nhúng tay việc đấu tranh quyền lợi. Có lẽ thái tử là mà thể chiếu lệnh.

* Tinh binh: Binh lính tinh nhuệ.

Tiệm Hề, sẽ , chỉ điều hiện tại.

Sứ giả há mồm còn định thêm, Vu Việt tự dậy rời .

Bách Lý Mặc vẻ mặt ngốc trệ của sứ giả, mở miệng : “Hiện nay thế cục rõ ràng, Chủ công của cũng cẩn thận mà việc. Khó khăn của Thái tử, Chủ công đơn giản hiểu , xin sứ giả hãy mau chóng hồi Vương đô xin thánh chỉ của Chiếu Vương, như Chủ công thể danh chính ngôn thuận* phái binh đến ngay lập tức.”