Sóc Vưu gật đầu: “Điều thể xác định , thuộc hạ nghi ngờ khả năng vẫn còn vài nhóm binh lính nữa đang ẩn núp trong nước .”
“Vì như ?” Nét mặt Vu Việt thận trọng, Minh Hàn cũng mở đôi mắt híp nửa của .
Mê Truyện Dịch
“Thuộc hạ phát hiện bọn họ dùng cách thổi khói để liên lạc, nếu chỉ để liên lạc trong nội bộ mà , cần như , nhưng mà hầu như mỗi trong bọn chúng đều trang mấy phần.”
Vẻ mặt Vu Việt đổi, Minh Hàn thì hứng thú, : “Điều chút thú vị .”
Giang Nhiễm yên lặng một lúc, : “Tại hạ ở Cảnh Quốc, Khánh Quốc, U Quốc đều xuất hiện vài nhóm binh lính, huyết tẩy mấy thôn xóm, ***** vô dân chúng, chẳng lẽ là lưng thao túng ?”
Ánh mắt Minh Hàn ngẩn ngơ một hồi, phảng phất như đang du ngoạn ở cõi thần tiên, quen sẽ , đây là vẻ mặt khi đang suy nghĩ.
Sau một lúc lâu mới : “Ồ… Thì là thế.”
Mặc Phi bộ dáng của , vô cùng tò mò, nhịn dò hỏi: “Minh Hàn nghĩ đến điều gì thế?” Vừa , nàng vẫn thảo luận sự tình, bởi vì nàng quen thuộc lắm thời cuộc ở các quốc gia, nên cũng ý định mạo xen , nhưng mà những điều nên hiểu thì cũng hiểu sơ lược .
Minh Hàn tự như : “Thiên hạ , chỉ sợ hỗn loạn …”
Rốt cuộc vị đại thúc đang nghĩ đến cái gì thế? Trong đầu mấy ở đây đều đồng loạt hiện lên nghi vấn giống . mà Minh Hàn thích nhất là chơi trò thần bí, khi , cho dù là Vu Việt cũng sẽ hỏi cái gì.
“Ta , Minh Hàn , “Sóc Vưu lòng kêu la, “Đừng lẩm bẩm một nữa, chút tình huống cho chúng !”
Minh Hàn giống như mới tỉnh , : “Ồ, kỳ thật cũng gì, ít nhất thì là chuyện đối với Chiếu Quốc và Chủ công. Tại hạ cũng bàn luận nhiều, nhanh sẽ biến động, chư vị cứ kiên nhẫn chờ đợi một thời gian .”
Vu Việt dường như quen , mảy may biểu cảm gì, nhưng mà những còn thì oán thầm thôi.
Hai ngày , sứ giả Cảnh Quốc Tiệm Hề cầu kiến Chiếu Vương Lệ Cù và Vu Việt.
Trong triều đình, sứ giả Cảnh Quốc mục đích đến, là hi vọng kết minh với Chiếu Quốc, cùng đối phó với Khánh Quốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Trọng thần Chiếu Quốc đều ồ lên, Cảnh Quốc mới ngưng chiến, chính là thời điểm cần thời gian nghỉ ngơi lấy sức, vì phát động chiến tranh ?
“… Bên trong Cảnh Quốc xuất hiện một nhóm binh lính lớn của Ngu Quốc, ẩn nấp trong núi rừng, đốt nhà, g.i.ế.c , cướp của, chuyện ác nào , cái thì cũng thôi, đội quân của nước thể đối phó , nhưng mà tâm tư bọn họ khó lường, khơi mào mâu thuẫn giữa nước và Khánh Quốc, giả danh nghĩa của Cảnh Quốc, dùng lượng lớn binh khí của Cảnh Quốc tàn sát dân chúng Khánh Quốc, cho Khánh Quốc tuyên chiến với chúng .”
Lúc mới giật .
Sứ giả : “Tuy khai chiến với Khánh Quốc là do thế cục bức bách, nhưng mà Khánh Quốc binh hùng tướng mạnh, cũng chính là uy ***** lớn nhất của quý quốc, liên minh với nước , đây là hành động mà đôi bên cùng lợi, hi vọng Chiếu Vương bệ hạ và Nhung Trăn Vương đồng ý kết minh .”
Chiếu Vương Lệ Cù tuổi còn nhỏ, đương nhiên lời nào để .
Vu Việt : “Sứ giả mệt nhọc, xin hãy tới dịch quán tạm thời nghỉ ngơi . Việc hãy đợi chúng bàn bạc một hồi, sẽ đáp .”
Sứ giả rời , chúng đại thần trong triều lập tức trao đổi ồn ào, chỉ một ít đồng ý kết minh, phản đối đa là thuộc phái bảo thủ, bọn họ cho rằng, mắt Chiếu Quốc nên nghỉ ngơi lấy sức, bàng quan, đợi bọn lưỡng bại câu thương mới quyết định cũng muộn.
Vu Việt chỉ lẳng lặng , vẫn phát biểu ý kiến gì, cuối cùng việc chỉ thể để bàn bạc .
Trở trong phủ, Vu Việt lập tức triệu tập mấy tín, trần thuật sơ lược một mục đích của sứ giả Cảnh Quốc, cuối cùng mới hỏi: “Chư vị thấy như thế nào?”
Ánh mắt Giang Nhiễm sáng ngời, : “Đương nhiên là kết minh, đây chẳng là thời cơ để đối phó với Khánh Quốc ?”
Minh Hàn một từ nào, Phù Đồ dường như cũng chút suy nghĩ.
Trước mắt ở Tiệm Hề, phần lớn môn ***** tín củaVu Việt ở bên , cho nên về phía những còn , xem ý kiến của mỗi ở đây.
“Đánh!” Sóc Vưu giơ nắm đ.ấ.m lên.
Vài tên võ tướng còn cũng tỏ vẻ đồng ý.
Minh Hàn giống như mộng du , vẻ mặt ngẩn ngơ.