Phúc Tinh Nhà Nông: Ba Vị Ca Ca Cưng Chiều Không Ngớt

Chương 152



 

Đợi đồ nội thất tửu lầu mà Hoắc Tiểu Noãn mua được chuyển đến, mọi người dọn dẹp tửu lầu xong, Sầm phu nhân còn mời Lưu Bán Tiên nổi tiếng ở phủ thành đến xem ngày lành tháng tốt để khai trương.

 

Lưu Bán Tiên nói những lời cực kỳ êm tai.

 

“Mùng mười tháng mười một là một ngày tốt lành vô cùng. Người chọn ngày này khai trương, bảo đảm sau này tài vận hanh thông, tài nguyên cuồn cuộn đổ về!”

 

Sầm phu nhân nghe xong vô cùng hài lòng, lại cho thêm một lạng bạc làm tiền thưởng cho Lưu Bán Tiên.

 

Tuy nhiên Hoắc Tiểu Noãn không tin tưởng vào chuyện này lắm, nàng đã chuẩn bị kỹ lưỡng mọi thứ.

 

Mùng mười tháng mười một là một ngày nắng đẹp, nhưng nhiệt độ đã giảm đi nhiều.

 

Gần đến giờ cơm, "Xuyên Vị Tửu Lầu" chính thức mở cửa!

 

Tấm biển hiệu của tửu lầu do Ngài Sầm đề tự, nét chữ vẫn hùng hồn, mạnh mẽ, khiến người nhìn cảm thấy yên tâm.

 

Các tiểu nhị trong tiệm đốt một tràng pháo dài một ngàn phát bên ngoài tửu lầu, tiếng nổ lách tách vang lên một hồi lâu, thu hút người qua đường dừng lại xem.

 

“Tửu lầu cũ không làm nữa sao, sao lại có quán mới mở thế này?”

 

Một người qua đường tò mò hỏi.

 

Một người qua đường khác dừng lại đ.ấ.m n.g.ự.c tiếc nuối: “Ôi, món ăn tửu lầu trước kia bán là món yêu thích của cả nhà ta, món nào cũng ngon, sao đột nhiên lại đóng cửa chứ?”

 

Mọi người đang bàn tán xôn xao, chỉ thấy hai người từ tửu lầu bước ra, khiêng một chiếc lò lớn.

 

Hạt Dẻ Nhỏ

Hai người đi phía sau khiêng một chiếc nồi sắt lớn.

 

Mọi người rướn cổ nhìn, ồ!

 

Không biết trong nồi sắt lớn đựng thứ gì, chỉ thấy một lớp nước sốt đỏ rực.

 

Nồi sắt lớn dường như vừa mới được bắc từ trên bếp xuống, nước lẩu đỏ bên trong vẫn còn sôi nhẹ. Theo làn nước sôi, một mùi thơm đặc biệt mà mọi người chưa từng ngửi thấy bao giờ bay lên.

 

“Đây là mùi gì vậy, thơm quá...”

 

Một người qua đường vừa ngửi vừa nuốt nước miếng.

 

Mùi thơm này đến mãnh liệt, bá đạo, vừa nóng vừa cay, khiến mọi người cảm thấy hồn phách như bị mùi thơm này câu đi mất.

 

Ngay cả vị đại ca vừa tiếc nuối vì tửu lầu cũ đóng cửa cũng không nhịn được hít hà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Thật sự rất thơm!

 

Lúc này, mọi người thấy một thiếu nữ từ tửu lầu bước ra. Nàng cười tươi, nói năng lưu loát: “Các vị đại ca, đại tỷ, thúc thúc, thẩm thẩm đi ngang qua, ‘Xuyên Vị Tửu Lầu’ của chúng ta hôm nay vừa khai trương, món chủ đạo là lẩu.”

 

Vừa nói, thiếu nữ vừa chỉ vào nồi nước lẩu đỏ đang sôi trên lò cạnh bên, giải thích: “Đây là lẩu dầu ớt do tửu lầu chúng ta mới nghiên cứu, là vị cay. Tửu lầu còn có lẩu không cay và lẩu nước nấm, đều tươi ngon tuyệt hảo.”

 

Nói xong, tiểu nhị vừa khiêng đồ ra lập tức lấy một đĩa thịt thái lát, nhúng vào nồi nước lẩu đỏ đang sôi sùng sục.

 

Thịt lát cuộn vài vòng trong nồi là chín tới. Tiểu nhị nhanh tay lẹ mắt dùng đôi đũa dài gắp miếng thịt ra.

 

“Vị nào nguyện ý đến nếm thử nồi lẩu của nhà chúng ta không?” Thiếu nữ cười hỏi.

 

Nghe thiếu nữ nói vậy, vài người vừa nãy đã tỏ ra hứng thú với nồi lẩu liền tiến tới. Thiếu nữ lấy một bó đũa chia cho mọi người.

 

Mấy người mỗi người gắp một miếng thịt cho vào miệng, nhai nhai, mắt đều sáng rực.

 

“Ngon quá đi!”

 

“Cay quá, cay quá!”

 

Một vị đại ca bị sặc, ho khan khù khụ.

 

Một tiểu nhị bên cạnh lập tức đưa lên một ly nước ô mai, nói: “Mời ngài uống để giải cay.”

 

Người đó cầm ly nước ô mai lên uống cạn, lúc này mới cảm thấy dễ chịu hơn.

 

“Chư vị thấy lẩu của tửu lầu chúng ta thế nào?” Thiếu nữ cười hỏi.

 

Mấy người đến thử món đều giơ ngón cái lên, ca ngợi: “Đây là lần đầu tiên chúng ta được ăn loại lẩu cay này, thật sự rất ngon.”

 

Những người này sau khi đặt đũa xuống liền lập tức gọi bạn bè, người thân vào tửu lầu ăn cơm.

 

Vị đại ca vừa bị cay đến ho khan cũng không chút do dự mà bước vào. Những người khác chưa được nếm thịt đều tò mò vô cùng, tại sao người này vừa bị cay như thế, mà vẫn chạy vào ăn?

 

Chẳng lẽ món lẩu này thực sự ngon đến vậy sao?

 

Thấy một đám đông đã đi vào, những người còn lại đều động lòng, hơi chút chần chừ. Lúc này, thiếu nữ lại thêm một đòn kích thích.

 

“Khách nhân đến tửu lầu ăn lẩu ngày hôm nay, trừ rượu nước và tiền nước lẩu, tất cả các món ăn còn lại đều được giảm giá hai mươi phần trăm (tám chiết)!”