Phượng Ẩn Trùng Thiên

Chương 10



Sau một thời gian, Trình Nhược Khanh dường như đã tin rằng Cảnh Nguyệt thực sự phát điên. Cô ta báo cáo với Thái hậu về tình trạng của Cảnh Nguyệt, và đề nghị Thái hậu đưa cô đến một nơi an dưỡng để điều trị.

Thái hậu ban đầu còn nghi ngờ, nhưng sau khi đích thân đến Lệ Tĩnh cung để kiểm tra, bà ta cũng phải tin rằng Cảnh Nguyệt thực sự đã phát điên.

Thái hậu cười khẩy, giọng nói đầy khinh bỉ: "Xem ra con gái của Du phi cũng chỉ là một kẻ điên rồ. Ta đã quá lo lắng về nó."

Thái hậu ra lệnh cho Trình Nhược Khanh tiếp tục theo dõi Cảnh Nguyệt, nhưng không cần phải quá chặt chẽ. Bà ta cho rằng, một người điên không thể gây ra bất kỳ mối đe dọa nào.

Cảnh Nguyệt mừng thầm khi nghe được tin này. Kế hoạch của cô đã thành công. Cô đã đánh lừa được Thái hậu và Trình Nhược Khanh, khiến họ mất cảnh giác.

Giờ đây, cô có thể tự do hành động mà không bị ai nghi ngờ. Cô có thể tiếp tục học hỏi, rèn luyện, và củng cố lực lượng của mình. Cô có thể bí mật liên lạc với Tề Vũ, và cùng anh ta giải mã cuốn sách cấm.

Nhưng cô cũng biết rằng, việc giả điên không phải là một việc dễ dàng. Cô phải luôn giữ mình trong vai diễn, và phải cẩn thận để không bị lộ tẩy.

Cô cũng phải chịu đựng những sự tủi nhục và khổ sở khi bị mọi người coi thường và xa lánh. Nhưng cô sẽ không từ bỏ. Cô sẽ tiếp tục giả điên, cho đến khi cô có đủ sức mạnh để lật đổ Thái hậu và những kẻ thù khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Một đêm nọ, khi Cảnh Nguyệt đang giả vờ nói chuyện một mình trong phòng, Tề Vũ bất ngờ xuất hiện. Anh ta đã giải mã được một phần của cuốn sách cấm, và anh ta muốn chia sẻ những thông tin đó với cô.

"Trưởng công chúa," Tề Vũ nói, giọng nói khẩn trương. "Ta đã giải mã được một số thông tin quan trọng. Ta phát hiện ra rằng, phe nổi dậy vẫn còn tồn tại, và họ đang âm thầm chuẩn bị cho một cuộc nổi dậy lớn."

Cảnh Nguyệt giật mình. Tin tức này khiến cô vừa mừng vừa lo. Cô mừng vì mẹ cô đã không hy sinh vô ích, và vẫn còn những người tiếp tục sự nghiệp của bà. Nhưng cô cũng lo lắng vì cuộc nổi dậy có thể gặp nguy hiểm, nếu không được chuẩn bị kỹ lưỡng.

"Chúng ta phải liên lạc với họ," Cảnh Nguyệt nói. "Chúng ta phải tham gia vào cuộc nổi dậy này, và chúng ta phải giúp họ thành công."

"Ta đồng ý," Tề Vũ nói. "Nhưng chúng ta phải cẩn thận. Chúng ta không biết ai là bạn, ai là thù. Chúng ta phải tìm ra những người mà chúng ta có thể tin tưởng, và chúng ta phải tránh xa những kẻ có thể phản bội chúng ta."

Cảnh Nguyệt gật đầu. Cô biết rằng, con đường phía trước còn rất nhiều nguy hiểm. Nhưng cô không sợ. Cô đã sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách, và cô sẽ không từ bỏ cho đến khi cô đạt được mục tiêu của mình.

"Chúng ta sẽ cùng nhau làm điều đó," Cảnh Nguyệt nói, nhìn thẳng vào mắt Tề Vũ. "Chúng ta sẽ cùng nhau lật đổ Thái hậu, và chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng một đất nước tốt đẹp hơn."

Tề Vũ gật đầu, ánh mắt kiên định. Anh ta biết rằng, Cảnh Nguyệt là một người phụ nữ đặc biệt. Cô có sức mạnh, trí tuệ, và lòng dũng cảm để thay đổi thế giới.

Và anh ta sẽ luôn ở bên cạnh cô, ủng hộ cô, và bảo vệ cô. Cho dù có chuyện gì xảy ra.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com