Trình Nhược Khanh rút kiếm ra, và bắt đầu chiến đấu với đám thị vệ. Cô ta có võ công cao cường, và nhanh chóng hạ gục được vài tên thị vệ.
"Trưởng công chúa, đứng dậy mau!" Trình Nhược Khanh hét lớn, đỡ Cảnh Nguyệt dậy.
Cảnh Nguyệt được Trình Nhược Khanh giúp đỡ, đứng dậy và tiếp tục chiến đấu. Cùng với Tề Vũ và Trình Nhược Khanh, cô cố gắng chống trả đám thị vệ.
Sau một hồi chiến đấu ác liệt, đám thị vệ nhận thấy tình hình bất lợi, và quyết định rút lui. Họ bỏ lại vài xác chết, và nhanh chóng biến mất trong đêm mưa.
Cảnh Nguyệt, Tề Vũ và Trình Nhược Khanh thở hổn hển, nhìn nhau. Họ đều bị thương, và quần áo dính đầy máu.
"Các ngươi không sao chứ?" Trình Nhược Khanh hỏi, giọng nói lo lắng.
"Ta không sao," Cảnh Nguyệt đáp. "Nhưng Tề Vũ bị thương nặng."
Tề Vũ ôm chặt vai, mặt nhăn nhó vì đau đớn. Anh ta đã bị trúng một nhát đao vào vai, và m.á.u đang chảy rất nhiều.
"Chúng ta phải băng bó cho anh ấy," Cảnh Nguyệt nói. "Chúng ta phải tìm một nơi an toàn để ẩn náu."
Trình Nhược Khanh gật đầu. "Ta biết một nơi. Hãy đi theo ta."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Trình Nhược Khanh dẫn Cảnh Nguyệt và Tề Vũ đến một căn phòng bí mật nằm sâu trong Lệ Tĩnh cung. Căn phòng này được xây dựng từ rất lâu, và nó được dùng làm nơi ẩn náu trong trường hợp khẩn cấp.
Trong căn phòng, Cảnh Nguyệt và Trình Nhược Khanh băng bó vết thương cho Tề Vũ. Sau khi băng bó xong, họ ngồi xuống nghỉ ngơi, và bắt đầu suy nghĩ về những gì vừa xảy ra.
"Đây là một vụ ám sát có chủ đích," Trình Nhược Khanh nói. "Ai đó muốn g.i.ế.c Trưởng công chúa."
"Ta nghĩ ta biết ai là kẻ chủ mưu," Cảnh Nguyệt đáp. "Đó là Thái tử Cảnh Dương."
"Thái tử?" Trình Nhược Khanh ngạc nhiên. "Tại sao Thái tử lại muốn g.i.ế.c Trưởng công chúa?"
"Ta nghĩ hắn ta lo sợ ta sẽ tranh giành ngôi vị với hắn," Cảnh Nguyệt nói. "Hắn ta biết ta không phải là một người dễ đối phó, và hắn ta muốn loại bỏ ta trước khi ta có thể gây ra bất kỳ mối đe dọa nào."
Trình Nhược Khanh im lặng suy nghĩ. Cô ta biết rằng, Cảnh Nguyệt có lý. Thái tử Cảnh Dương là một người tàn bạo và tham vọng. Hắn ta sẵn sàng làm mọi thứ để đạt được mục tiêu của mình.
"Chúng ta phải cẩn thận," Trình Nhược Khanh nói. "Thái tử sẽ không từ bỏ. Hắn ta sẽ tiếp tục tìm cách hãm hại Trưởng công chúa."
Cảnh Nguyệt gật đầu. Cô biết rằng, cuộc chiến của cô vừa trở nên nguy hiểm hơn. Cô phải đối phó không chỉ với Thái hậu, mà còn với Thái tử Cảnh Dương.
Nhưng cô không sợ. Cô đã sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách. Cô sẽ không để ai ngăn cản cô trên con đường báo thù.
"Chúng ta sẽ không để hắn ta thành công," Cảnh Nguyệt nói, giọng nói kiên quyết. "Chúng ta sẽ đánh bại hắn ta, và chúng ta sẽ giành lại những gì thuộc về chúng ta."