Phượng Ẩn Trùng Thiên

Chương 19



Thời gian Cảnh Nguyệt nhiếp chính trôi qua không hề êm ả. Dù đã nỗ lực cải cách và mang lại những chuyển biến tích cực cho Đại Cảnh, nhưng sự phản đối từ phe bảo thủ vẫn âm ỉ. Họ không chấp nhận việc một nữ nhi nắm giữ quyền lực lớn đến vậy, và luôn tìm cách cản trở những quyết định của cô.

Đặc biệt, nhà vua sau một thời gian bệnh nặng, sức khỏe ngày càng suy yếu. Các quan lại bắt đầu xì xào bàn tán về việc chọn người kế vị. Phe bảo thủ, đứng đầu là những đại thần thân cận của Thái hậu, ráo riết vận động để một hoàng tử khác lên ngôi, gạt bỏ Cảnh Nguyệt.

Một ngày nọ, trong buổi triều kiến, nhà vua đột ngột ngất xỉu. Triều đình đại loạn. Các thái y vội vàng tiến đến cứu chữa, nhưng tình hình có vẻ không mấy khả quan.

Thái hậu Chu thị, nắm lấy cơ hội này, bắt đầu thao túng triều đình. Bà ta ra lệnh phong tỏa cung điện, hạn chế sự ra vào của các quan lại, và rục rịch chuẩn bị cho việc lập một hoàng tử khác lên ngôi.

Cảnh Nguyệt biết rằng, đây là thời điểm quyết định. Nếu cô không hành động, tất cả những nỗ lực của cô trong thời gian qua sẽ đổ sông đổ bể.

Cô tìm đến Tề Vũ và Trình Nhược Khanh, bàn bạc kế hoạch.

"Chúng ta không thể để Thái hậu thao túng triều đình," Cảnh Nguyệt nói, giọng nói kiên quyết. "Chúng ta phải lên tiếng, phải ngăn chặn bà ta."

"Nhưng làm thế nào?" Trình Nhược Khanh hỏi, giọng nói lo lắng. "Thái hậu đã phong tỏa cung điện, chúng ta khó có thể tiếp cận nhà vua."

"Chúng ta không cần phải tiếp cận nhà vua," Cảnh Nguyệt nói. "Chúng ta cần phải lên tiếng trước bá quan văn võ, phải cho họ thấy sự thật."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tề Vũ gật đầu đồng ý. "Ta sẽ giúp người. Ta sẽ tập hợp những binh lính trung thành, sẵn sàng bảo vệ người."

Sáng hôm sau, khi các quan lại tập trung tại Kim Loan điện để nghe ngóng tình hình sức khỏe của nhà vua, Cảnh Nguyệt bất ngờ xuất hiện.

Sự xuất hiện của cô khiến mọi người kinh ngạc. Thái hậu Chu thị tức giận quát lớn: "Cảnh Nguyệt! Ngươi làm gì ở đây? Ai cho phép ngươi vào Kim Loan điện?"

Cảnh Nguyệt không hề nao núng trước sự tức giận của Thái hậu. Cô bước lên phía trước, nhìn thẳng vào mắt bà ta, giọng nói đanh thép: "Thái hậu! Xin hãy để ta nói vài lời trước bá quan văn võ."

"Ngươi có tư cách gì mà lên tiếng ở đây?" Thái hậu quát. "Ngươi chỉ là một nữ nhi, không có quyền can dự vào việc triều chính."

"Ta là người nhiếp chính của Đại Cảnh," Cảnh Nguyệt đáp. "Ta có trách nhiệm bảo vệ đất nước và người dân. Ta không thể im lặng khi thấy Thái hậu đang thao túng triều đình, gây nguy hại cho quốc gia."

"Ngươi dám vu khống ta?" Thái hậu tức giận đến tím mặt. "Ngươi có bằng chứng gì không?"

Cảnh Nguyệt hít một hơi thật sâu, nhìn xung quanh Kim Loan điện. Cô thấy những ánh mắt tò mò, lo lắng, và nghi ngờ. Cô biết rằng, cô cần phải thuyết phục mọi người, phải cho họ thấy sự thật.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com