Phượng Ẩn Trùng Thiên

Chương 20



"Thái hậu!" Cảnh Nguyệt nói, giọng nói vang vọng khắp Kim Loan điện. "Ta biết Thái hậu đang muốn lập một hoàng tử khác lên ngôi, gạt bỏ ta. Nhưng ta hỏi Thái hậu, người hoàng tử đó có đủ tài đức để lãnh đạo đất nước hay không? Người hoàng tử đó có thực sự quan tâm đến người dân hay không?"

"Thái hậu chỉ quan tâm đến quyền lực của mình," Cảnh Nguyệt nói tiếp. "Bà ta không quan tâm đến vận mệnh của Đại Cảnh. Bà ta chỉ muốn lợi dụng tình hình rối ren này để củng cố địa vị của mình."

Những lời nói của Cảnh Nguyệt khiến nhiều quan lại bắt đầu xì xào bàn tán. Họ biết rằng, những gì cô nói là sự thật. Thái hậu Chu thị từ lâu đã nổi tiếng là một người tham quyền lực, và bà ta sẵn sàng làm mọi thứ để đạt được mục đích của mình.

"Ngươi nói láo!" Thái hậu quát. "Ta chỉ muốn tốt cho đất nước, cho người dân."

"Nếu Thái hậu thực sự muốn tốt cho đất nước," Cảnh Nguyệt đáp. "Tại sao Thái hậu lại phong tỏa cung điện, hạn chế sự ra vào của các quan lại? Tại sao Thái hậu lại không cho phép chúng ta tiếp cận nhà vua? Thái hậu đang che giấu điều gì?"

"Ta..." Thái hậu lắp bắp, không thể trả lời.

Cảnh Nguyệt tiếp tục nói: "Ta biết Thái hậu sẽ không dễ dàng từ bỏ quyền lực. Nhưng ta tin rằng, công lý sẽ thắng thế. Ta tin rằng, người dân sẽ không cho phép Thái hậu thao túng triều đình."

Cô quay sang nhìn các quan lại, giọng nói khẩn thiết: "Các vị đại thần! Các vị có thấy tình hình hiện tại của Đại Cảnh hay không? Các vị có muốn đất nước này rơi vào cảnh loạn lạc hay không? Nếu các vị không muốn, xin hãy đứng lên cùng ta, bảo vệ Đại Cảnh!"

Những lời nói của Cảnh Nguyệt đã chạm đến trái tim của nhiều người. Một số quan lại, những người từ lâu đã bất mãn với Thái hậu, bắt đầu đứng về phía cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Chúng ta ủng hộ Trưởng công chúa!" Một vị đại thần hét lớn. "Chúng ta không muốn Thái hậu thao túng triều đình!"

"Đúng vậy! Chúng ta ủng hộ Trưởng công chúa!" Nhiều quan lại khác đồng thanh hô vang.

Thái hậu Chu thị kinh hãi khi thấy tình hình xoay chuyển. Bà ta không ngờ rằng, Cảnh Nguyệt lại có thể thuyết phục được nhiều người đến vậy.

"Các ngươi... các ngươi dám phản bội ta?" Thái hậu run rẩy, chỉ tay vào các quan lại.

"Chúng ta không phản bội ai cả," một vị đại thần nói. "Chúng ta chỉ muốn bảo vệ Đại Cảnh."

Cảnh Nguyệt nhìn Thái hậu, giọng nói đầy kiên định: "Thái hậu! Mọi chuyện đã kết thúc. Bà không thể thao túng triều đình được nữa. Xin hãy giao lại quyền lực, và để ta tiếp tục bảo vệ Đại Cảnh."

Thái hậu Chu thị biết rằng, bà ta đã thất bại. Bà ta nhìn Cảnh Nguyệt với ánh mắt căm hận, rồi lặng lẽ rời khỏi Kim Loan điện.

Cảnh Nguyệt đã chiến thắng. Cô đã thành công trong việc ngăn chặn Thái hậu thao túng triều đình, và cô đã chứng minh cho mọi người thấy rằng, cô có đủ khả năng để lãnh đạo Đại Cảnh.

Nhưng cô biết rằng, cuộc chiến vẫn chưa kết thúc. Cô vẫn còn nhiều việc phải làm, để củng cố quyền lực của mình, và để bảo vệ đất nước khỏi những nguy cơ tiềm ẩn.

Cô nhìn lên ngai vàng, nơi nhà vua đang nằm bệnh, và cô thầm hứa với lòng mình rằng, cô sẽ không bao giờ phụ lòng tin của người dân. Cô sẽ làm tất cả những gì có thể, để Đại Cảnh trở nên thịnh vượng và hùng cường hơn bao giờ hết.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com