Phượng Ẩn Trùng Thiên

Chương 24



Quyết định nhường ngôi cho Lý Minh của Cảnh Nguyệt đã khiến nhiều người bất ngờ, nhưng đồng thời cũng xoa dịu được phần lớn sự bất ổn trong triều đình. Lý Minh lên ngôi, trở thành một vị vua hiền minh, luôn lắng nghe ý kiến của Cảnh Nguyệt và các quan lại, cố gắng duy trì sự ổn định và phát triển của đất nước.

Tuy nhiên, sóng gió vẫn chưa hoàn toàn lặng yên. Dù đã bị giam trong ngục tối, Thái hậu Chu thị vẫn không từ bỏ dã tâm quyền lực. Bà ta bí mật liên lạc với những thế lực ngầm, những kẻ vẫn còn trung thành với mình, và âm mưu thực hiện một cuộc đảo chính để lật đổ Lý Minh, đưa một hoàng tử khác lên ngôi.

Kế hoạch của Thái hậu được lên kế hoạch vô cùng kỹ lưỡng. Bà ta lợi dụng sự bất mãn của một số quan lại và binh lính đối với Lý Minh và Cảnh Nguyệt, hứa hẹn sẽ ban cho họ những quyền lợi lớn nếu họ tham gia vào cuộc đảo chính. Bà ta cũng liên hệ với một số thế lực ngoại bang, hứa sẽ nhượng lại một số lợi ích nếu họ giúp bà ta giành lại quyền lực.

Một đêm trăng tàn, khi kinh thành đang chìm trong giấc ngủ, quân nổi loạn bất ngờ tấn công vào hoàng thành. Họ xông vào các cung điện, g.i.ế.c hại những người trung thành với Lý Minh và Cảnh Nguyệt, và cố gắng chiếm lấy ngai vàng.

Lý Minh đang ngủ say trong cung điện thì bị đánh thức bởi tiếng la hét và tiếng binh khí chạm nhau. Anh ta vội vàng mặc giáp, cầm kiếm, và ra ngoài để tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Anh ta kinh ngạc khi thấy hoàng thành đang chìm trong biển lửa, và những binh lính nổi loạn đang tấn công vào các cung điện. Anh ta biết rằng, Thái hậu Chu thị đã thực hiện cuộc đảo chính, và anh ta cần phải ngăn chặn bà ta.

"Mau! Tập hợp ngự lâm quân, bảo vệ hoàng thành!" Lý Minh hét lớn, ra lệnh cho các binh sĩ.

Ngự lâm quân nhanh chóng tập hợp, và bắt đầu chiến đấu với quân nổi loạn. Tuy nhiên, số lượng quân nổi loạn quá đông, và họ được trang bị vũ khí tốt hơn. Ngự lâm quân dần dần bị áp đảo, và họ phải rút lui vào bên trong cung điện.

Lý Minh biết rằng, anh ta cần phải liên lạc với Cảnh Nguyệt để được giúp đỡ. Anh ta ra lệnh cho một thái giám thân cận bí mật trốn ra khỏi hoàng thành, và báo tin cho Cảnh Nguyệt.

Trong khi đó, Cảnh Nguyệt đang ở ngoài thành, chỉ huy quân đội huấn luyện. Cô nhận được tin báo từ thái giám, và vô cùng kinh ngạc. Cô không ngờ rằng, Thái hậu Chu thị lại có thể thực hiện một cuộc đảo chính táo bạo đến như vậy.

"Chúng ta phải trở về kinh thành ngay lập tức!" Cảnh Nguyệt nói, giọng nói đầy lo lắng. "Nếu chúng ta không nhanh chóng dẹp loạn, Lý Minh sẽ gặp nguy hiểm."

Cảnh Nguyệt ra lệnh cho quân đội lập tức lên đường, tiến về kinh thành. Cô biết rằng, thời gian không còn nhiều, và cô cần phải nhanh chóng giải cứu Lý Minh và dẹp tan quân nổi loạn.

Khi đoàn quân của Cảnh Nguyệt đến gần kinh thành, họ thấy hoàng thành đang chìm trong biển lửa. Tiếng la hét, tiếng binh khí chạm nhau, và tiếng than khóc vang vọng khắp nơi.

Cảnh Nguyệt biết rằng, tình hình trong thành đang rất nguy kịch. Cô ra lệnh cho quân đội tấn công vào hoàng thành, và giải cứu Lý Minh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Quân đội của Cảnh Nguyệt tấn công vào hoàng thành một cách dũng mãnh. Họ phá vỡ các cổng thành, tiêu diệt quân nổi loạn, và tiến thẳng vào bên trong cung điện.

Cảnh Nguyệt dẫn đầu đội quân tiên phong, xông vào Kim Loan điện, nơi Lý Minh đang cố thủ. Cô thấy Lý Minh đang chiến đấu dũng cảm với quân nổi loạn, nhưng anh ta đã bị thương, và sức lực đã cạn kiệt.

"Bệ hạ! Thần đến cứu người!" Cảnh Nguyệt hét lớn, lao vào vòng chiến.

Cảnh Nguyệt dùng kiếm của mình c.h.é.m g.i.ế.c quân nổi loạn một cách không thương tiếc. Cô được Tề Vũ và Trình Nhược Khanh bảo vệ, và cả ba người cùng nhau tiêu diệt quân nổi loạn, giải cứu Lý Minh.

Sau khi giải cứu được Lý Minh, Cảnh Nguyệt ra lệnh cho quân đội tiếp tục tấn công, tiêu diệt toàn bộ quân nổi loạn. Cuộc chiến diễn ra vô cùng ác liệt. Hai bên chiến đấu giành giật từng tấc đất, và m.á.u đổ xuống nhuộm đỏ cả hoàng thành.

Cuối cùng, với sự dũng cảm và tài chỉ huy của Cảnh Nguyệt, quân đội của cô đã giành chiến thắng. Quân nổi loạn bị tiêu diệt hoàn toàn, và kinh thành được giải phóng.

Thái hậu Chu thị bị bắt giữ khi đang cố gắng trốn khỏi hoàng thành. Bà ta bị đưa đến trước mặt Cảnh Nguyệt, và bị kết tội phản quốc.

"Ta hối hận vì đã không g.i.ế.c ngươi ngay từ đầu!" Thái hậu gào thét, nhìn Cảnh Nguyệt với ánh mắt căm hận.

Cảnh Nguyệt thở dài, nhìn Thái hậu với ánh mắt thương hại. Cô biết rằng, Thái hậu đã bị quyền lực làm cho mù quáng, và bà ta không còn nhận ra đâu là đúng, đâu là sai.

Cảnh Nguyệt ra lệnh giam Thái hậu vào ngục tối, và bà ta sẽ phải chịu sự trừng phạt thích đáng cho những tội ác mà bà ta đã gây ra.

Sau khi dẹp loạn thành công, Cảnh Nguyệt được tung hô như một vị anh hùng dân tộc. Mọi người đều biết ơn cô vì đã cứu rỗi đất nước, và bảo vệ ngai vàng cho Lý Minh.

Lý Minh vô cùng cảm kích Cảnh Nguyệt, và anh ta phong cho cô những tước vị cao quý nhất, và ban cho cô những quyền lực lớn lao nhất.

Tuy nhiên, Cảnh Nguyệt không hề kiêu ngạo hay tự mãn. Cô biết rằng, cuộc chiến vẫn chưa kết thúc, và cô cần phải tiếp tục nỗ lực để xây dựng một Đại Cảnh thịnh vượng và hùng cường.

Cô quyết định sẽ tiếp tục giúp đỡ Lý Minh trong việc cai trị đất nước, và cô sẽ sử dụng tất cả những kinh nghiệm và kiến thức của mình để mang lại hạnh phúc và ấm no cho người dân.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com