Phượng Ẩn Trùng Thiên

Chương 5



Đêm đó, sau khi Trình Nhược Khanh rời đi, Cảnh Nguyệt trằn trọc không ngủ được. Lời nói của Trình Nhược Khanh cứ văng vẳng bên tai cô. <i>"Ta cảm nhận được ngọn lửa trong đôi mắt người. Ngọn lửa của sự căm hờn, của khát vọng, và của ý chí báo thù."</i>

Làm sao cô ta biết? Cô đã che giấu rất kỹ, luôn tỏ ra yếu đuối và vô hại trước mặt người khác. Chẳng lẽ, những năm tháng ẩn nhẫn của cô đã uổng phí?

Cảnh Nguyệt ngồi dậy, bước ra ngoài ban công. Trăng đêm nay sáng vằng vặc, chiếu rọi xuống khu Lệ Tĩnh cung u ám. Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng xua tan những lo lắng trong lòng.

Bỗng, một bóng đen xuất hiện trước mặt cô. Tề Vũ. Anh ta vẫn luôn âm thầm bảo vệ cô, như một con sói đơn độc trong đêm tối.

"Trưởng công chúa có chuyện gì sao?" Tề Vũ hỏi, giọng nói trầm thấp.

"Ngươi có nghe thấy những gì Trình Nhược Khanh nói không?" Cảnh Nguyệt hỏi, ánh mắt dò xét nhìn Tề Vũ.

Tề Vũ gật đầu. "Ta đã nghe thấy."

"Ngươi nghĩ gì?" Cảnh Nguyệt hỏi tiếp.

"Ta nghĩ Trình nữ quan là một người thông minh," Tề Vũ đáp. "Nhưng ta tin Trưởng công chúa có thể đối phó được."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Ngươi tin ta?" Cảnh Nguyệt hỏi, giọng nói đầy hoài nghi. "Ngươi không nghĩ ta đang ôm những dã tâm nguy hiểm sao?"

Tề Vũ im lặng một lúc. Anh ta nhìn thẳng vào mắt Cảnh Nguyệt, giọng nói chân thành: "Ta không biết Trưởng công chúa có kế hoạch gì. Nhưng ta biết người không phải là một người xấu. Ta tin người sẽ làm những điều đúng đắn."

Lời nói của Tề Vũ khiến trái tim Cảnh Nguyệt rung động. Từ khi mẹ cô qua đời, đây là lần đầu tiên có người tin tưởng cô, nhìn nhận cô như một con người, chứ không phải là một công cụ chính trị.

"Ngươi..." Cảnh Nguyệt ấp úng, không biết phải nói gì.

"Ta sẽ luôn ở bên cạnh người," Tề Vũ nói tiếp. "Cho dù người quyết định làm gì, ta cũng sẽ ủng hộ người."

Cảnh Nguyệt nhìn Tề Vũ, cảm thấy một dòng nước ấm áp chảy tràn trong lòng. Anh ta không phải là một kẻ thù, mà là một người bạn. Một người bạn mà cô có thể tin tưởng.

"Cảm ơn ngươi," Cảnh Nguyệt nói, giọng nói chân thành.

Từ đó trở đi, mối quan hệ giữa Cảnh Nguyệt và Tề Vũ trở nên thân thiết hơn. Họ chia sẻ với nhau những suy nghĩ và lo lắng, cùng nhau bàn bạc những kế hoạch. Tề Vũ trở thành cánh tay phải đắc lực của Cảnh Nguyệt, giúp cô thu thập thông tin, bảo vệ cô khỏi những nguy hiểm.

Nhưng Cảnh Nguyệt vẫn không quên lời cảnh báo của Trình Nhược Khanh. Cô biết, Thái hậu vẫn luôn theo dõi cô, và bất kỳ sơ suất nào cũng có thể khiến cô phải trả giá đắt.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com