Phượng Ẩn Trùng Thiên

Chương 7



Sau khi Tề Vũ rời đi, Cảnh Nguyệt ngồi một mình trong phòng, suy ngẫm về những thông tin anh ta vừa cung cấp. Thái hậu là kẻ chủ mưu? Điều này không quá bất ngờ, nhưng để có thể lật đổ một người phụ nữ quyền lực như vậy, cô cần nhiều hơn là nghi ngờ. Cô cần bằng chứng, cần sự ủng hộ từ những thế lực khác trong triều đình.

Trong lúc suy tư, ánh mắt cô vô tình rơi vào chiếc rương gỗ cũ kỹ đặt dưới chân giường. Chiếc rương này đã ở Lệ Tĩnh cung từ rất lâu, từ khi mẹ cô còn sống. Nó luôn khóa chặt, và thái giám già canh giữ cung chưa bao giờ cho phép ai động vào. Nhưng bây giờ, khi cô đang tìm kiếm những manh mối về quá khứ, có lẽ chiếc rương này có thể chứa đựng những bí mật quan trọng.

Cảnh Nguyệt gọi một cung nữ thân cận, ra lệnh tìm cách mở chiếc rương mà không làm hỏng nó. Sau một hồi loay hoay, cung nữ tìm được một chiếc kẹp tóc nhỏ, khéo léo luồn vào ổ khóa, cuối cùng cũng mở được chiếc rương.

Bên trong chiếc rương là một vài bộ quần áo cũ, một số trang sức đã phai màu, và một vài cuốn sách. Cảnh Nguyệt cẩn thận lục lọi, hy vọng tìm thấy điều gì đó có giá trị.

Cuối cùng, cô tìm thấy một cuốn sách nhỏ được giấu dưới đáy rương. Cuốn sách đã cũ nát, bìa sách đã sờn rách, và những trang giấy ố vàng. Nhưng Cảnh Nguyệt nhận ra ngay rằng đây không phải là một cuốn sách thông thường.

Bìa sách không có tên, nhưng khi cô mở ra, cô phát hiện ra những dòng chữ được viết bằng mực đen, nét chữ thanh mảnh, quen thuộc. Đó là chữ của mẹ cô.

Cảnh Nguyệt run rẩy lật từng trang sách. Cô đọc những dòng chữ mẹ cô viết, và dần dần, một bức tranh về quá khứ hiện ra trước mắt cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cuốn sách không phải là một cuốn nhật ký thông thường. Nó chứa đựng những thông tin về một tổ chức bí mật, một phe nổi dậy ẩn mình trong triều đình. Phe nổi dậy này được thành lập bởi những người bất mãn với triều đình hiện tại, những người muốn thay đổi đất nước, mang lại công bằng và thịnh vượng cho người dân.

Mẹ cô là một thành viên quan trọng của phe nổi dậy này. Bà đã dùng địa vị của mình để thu thập thông tin, liên lạc với các thành viên khác, và tài trợ cho các hoạt động của tổ chức.

Cảnh Nguyệt kinh ngạc khi biết được sự thật này. Cô chưa bao giờ nghĩ rằng mẹ cô lại là một người có dã tâm lớn lao như vậy.

Nhưng càng đọc, cô càng hiểu rõ hơn về con người mẹ cô. Bà không chỉ là một phi tần được sủng ái, mà còn là một người phụ nữ thông minh, dũng cảm, và đầy lòng yêu nước. Bà đã hy sinh cả cuộc đời mình để đấu tranh cho những gì bà tin là đúng.

Cuốn sách cũng chứa đựng một mật mã, được dùng để liên lạc giữa các thành viên của phe nổi dậy. Cảnh Nguyệt cẩn thận ghi lại mật mã này. Cô biết rằng, nó có thể giúp cô liên lạc với những người còn lại của tổ chức, và cùng họ tiếp tục sự nghiệp của mẹ cô.

Đến trang cuối cùng của cuốn sách, Cảnh Nguyệt tìm thấy một bức thư được gấp làm tư. Bức thư được viết bằng máu, nét chữ run rẩy, khó đọc.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com