<i>"Nguyệt nhi, nếu con đọc được bức thư này, thì có lẽ mẹ đã không còn trên cõi đời này nữa. Mẹ xin lỗi vì đã không thể bảo vệ con, vì đã để con phải chịu đựng những khó khăn này. Nhưng mẹ tin rằng, con là một cô gái mạnh mẽ và thông minh. Con sẽ vượt qua mọi khó khăn, và con sẽ hoàn thành những gì mẹ chưa làm được."
"Hãy nhớ rằng, con không đơn độc. Vẫn còn những người tin tưởng vào lý tưởng của chúng ta, những người sẵn sàng hy sinh vì một tương lai tốt đẹp hơn. Hãy tìm họ, và cùng họ đấu tranh. Đừng bao giờ từ bỏ hy vọng."
"Mẹ yêu con."</i>
Nước mắt Cảnh Nguyệt tuôn rơi. Cô ôm chặt bức thư vào lòng, cảm thấy như mẹ cô đang ở bên cạnh cô, che chở và động viên cô.
Cô không còn cô đơn nữa. Cô có những người đồng chí, những người sẵn sàng cùng cô đấu tranh. Cô có một mục tiêu, một lý tưởng để theo đuổi.
Cô sẽ không phụ lòng mẹ cô. Cô sẽ tiếp tục sự nghiệp của bà, và cô sẽ lật đổ những kẻ đã hãm hại mẹ cô, mang lại công bằng cho đất nước này.
Nhưng trước hết, cô cần phải tìm hiểu thêm về phe nổi dậy, và liên lạc với những thành viên còn lại của tổ chức. Cô cần phải tìm ra cách sử dụng mật mã, và cô cần phải tìm ra người mà cô có thể tin tưởng.
Cô nhìn sang Tề Vũ, người đang đứng gác bên ngoài cửa phòng. Anh ta là một người trung thành và dũng cảm. Cô tin rằng, anh ta có thể giúp cô.
"Tề Vũ," Cảnh Nguyệt gọi. "Ta có một việc quan trọng muốn nhờ ngươi giúp đỡ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tề Vũ bước vào phòng, ánh mắt chờ đợi.
"Ta muốn ngươi giải mã cuốn sách này," Cảnh Nguyệt nói, đưa cho Tề Vũ cuốn sách nhỏ. "Nó chứa đựng những bí mật có thể thay đổi vận mệnh của chúng ta."
Tề Vũ nhận lấy cuốn sách, ánh mắt ngạc nhiên. Anh ta lật từng trang sách, đọc những dòng chữ được viết bằng mực đen.
"Đây là..." Tề Vũ ấp úng, không tin vào mắt mình.
"Đúng vậy," Cảnh Nguyệt nói. "Đây là cuốn sách cấm. Nó chứa đựng những bí mật mà triều đình muốn chôn vùi."