Khi Hứa Quan Lan còn nhỏ, mẫu thân qua đời sớm, phụ thân sủng ái kế mẫu, nên dù là thế tử, chàng ở phủ Hoài Dương Hầu chẳng khác nào người vô hình.
Sau này, chàng bị què chân, mất đi thân phận thế tử, địa vị càng tụt dốc thê thảm.
Nhà quyền quý vốn đầy rẫy chuyện thượng đội hạ đạp, vì thế bên ngoài chàng luôn bị người cùng trang lứa ức hiếp.
Ta từng vô tình đi ngang qua, cứu chàng một lần.
Chàng bị bằng hữu của Thái tử ngang ngược đẩy xuống nước.
Ta từ nhỏ đã giỏi bơi lội, liền nhảy xuống cứu chàng lên.
Từ đó Hứa Quan Lan ghi nhớ ta, xem ta như ánh sáng cứu rỗi, luôn mong một ngày báo đáp ân tình.
Nhưng chàng thế cô lực mỏng. Hoàng quyền, quân quyền, tranh đoạt ngôi báu, binh biến, chàng chẳng thể làm gì, chỉ một lòng muốn báo ân.
Chàng bất lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn ta bị Thái tử lừa gạt bằng tình cảm giả dối, nhìn ta bị tước binh quyền, bị hại đến chết.
Sau đó, Hứa Quan Lan trùng sinh vô số lần, mỗi lần đều thử vô vàn cách để cứu ta.
Chàng muốn ta không gả cho Thái tử, thậm chí muốn đưa ta trốn hôn lễ, còn lén vào lãnh cung thăm ta, mang đồ ăn, thuốc men, quần áo sạch và than sưởi.
🌻Chào các cậu đến nhà của Ngạn.
🌻Đọc xong hoan hỉ cho tớ xin vài dòng cmt nhen.
🌻Theo dõi tớ tại fanpage "Bỉ Ngạn Vọng Nguyệt" để cập nhật truyện mới nhaaa
Chàng muốn đưa ta rời khỏi lồng giam ấy, nhưng ta cố chấp giữ lễ quân thần, không chịu vượt rào, không chịu phản bội, nên lần nào cũng c.h.ế.t dưới tay Thái tử.
Cuốn sách này dưới góc nhìn của Mộ Dung Tiên là một câu chuyện thất bại.
Nhưng trong thế giới của Hứa Quan Lan lại là hành trình đau khổ luân hồi nơi hoàng tuyền.
Hứa Quan Lan buộc phải đối mặt với hiện thực, chàng không thể cứu ta.
Nhưng mỗi lần c.h.ế.t trong tuyệt vọng, chàng lại nhanh chóng vực dậy, bắt đầu lại từ đầu.
Chàng trùng sinh vô số lần trong cuốn sách ấy, nhưng mỗi lần tỉnh dậy ở một thời điểm khác nhau, và đều luôn bất lực.
Chỉ lần này, Hứa Quan Lan tỉnh dậy ở một thời điểm chàng chưa từng trải qua, trong phòng tân hôn, ánh nến lung linh.
Ta cố ý dán hoa đỏ giữa mi tâm, điểm thêm phấn vàng lấp lánh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Có lẽ chàng chưa bao giờ thấy ta trong dáng vẻ này.
Chàng thành kính hôn lên trán ta.
“Ta chưa từng được ai kiên định chọn lựa như thế.” Hứa Quan Lan thầm nói trong lòng, “Mà người chọn ta, lại chính là nàng.”
“Lạc Trường An.”
Trong mộng của Hứa Quan Lan, ta thấy m.á.u chảy thành sông và g.i.ế.c chóc, thấy cung biến và đao binh, thấy ngọn lửa ngút trời.
Ta thấy sự ngu muội của mình, cũng thấy nỗi đau đớn tuyệt vọng của Hứa Quan Lan.
Cuối cùng ta hiểu ra, người cứu được ta chỉ có thể là chính ta.
Kết cục mà Hứa Quan Lan trùng sinh vô số lần vẫn không thể thay đổi, chỉ khi chính ta chọn thay đổi mới có thể được đổi thay.
Sau này cuộc tranh đấu giữa Thái tử và Tam hoàng tử càng lúc càng khốc liệt, thủ đoạn càng thêm bỉ ổi, cuối cùng cả hai đều trở thành quân cờ phế trong cuộc chiến tranh đoạt hoàng quyền.
Là Tướng quân nắm giữ ba quân, ta bắt đầu phò trợ Lục hoàng tử, người chẳng ai để mắt tới.
Trong cuốn sách của Hứa Quan Lan, ở một lần trùng sinh, Lục hoàng tử phi là biểu muội xa của ta.
Mẫu thân muội ấy và mẫu thân ta là tỷ muội họ, nên muội ấy là một trong số ít người còn huyết thống với ta trên đời, đáng tiếc, trong lần trùng sinh ấy, muội ấy đã qua đời vì khó sinh.
Sau khi ta chết, Hứa Quan Lan g.i.ế.c Thái tử vừa đăng cơ chưa có con nối dõi, phò tá con trai của biểu muội ta và Lục hoàng tử lên làm Hoàng đế.
Tiểu tử què yếu ớt ngày nào trở thành Nhiếp chính vương uy quyền, tự tay chọn lựa, tự tay bồi dưỡng tiểu Hoàng đế, cuối cùng mở ra một thời thịnh thế.
Tuy hiện tại Lục hoàng tử chưa có chí lớn, cũng chẳng có tài năng và dã tâm mở mang bờ cõi, nhưng làm một vị vua giữ nghiệp, chờ con trai hắn tái tạo thịnh thế vẫn là điều có thể.
“Đã quyết định chọn hắn sao?” Hứa Quan Lan hỏi ta.
Ta ngẩn ra, “Chẳng phải là chàng chọn hắn sao?”
Hứa Quan Lan siết c.h.ặ.t t.a.y ta, “Vì khi đó, hắn là người duy nhất liên quan đến nàng mà ta tìm được.”
“Nhưng giờ đây, ta ở đây.” Ta cũng ôm chặt lấy hắn, “Và ta sẽ không bao giờ rời xa chàng nữa.”