Phượng Mưu Thiên Hạ

Chương 9



Mộ Dung Tiên dẫn người đẩy cửa phòng, những kẻ bên trong hoảng hốt, “rầm” một tiếng làm đổ bình phong bằng ngọc xanh.

“A—”

“A a—”

“A a a—”

“Ha ha! Xin lỗi các tỷ muội, hại mọi người mọc mụt lẹo trong mắt rồi!”

Mộ Dung Tiên ẩn trong đám đông, trong lòng cười vang trời.

Hai thân hình trắng toát quấn lấy nhau.

Giao nhau, chuyển động.

Những người bạn Mộ Dung Tiên dẫn đến đều là các tiểu thư khuê các chưa xuất giá, đâu từng chứng kiến cảnh ô uế thế này!

Huống chi nhân vật chính của cảnh này lại là hai nam nhân.

Nếu họ dám nhìn kỹ hơn, sẽ phát hiện thân phận hai người kia chẳng hề tầm thường.

Mộ Dung Tiên sợ họ không thấy rõ, liền lớn tiếng vạch trần.

“Ôi! Thái tử điện hạ! Tam hoàng tử điện hạ! Hai vị làm gì thế này!”

Mộ Dung Tiên hoảng hốt kêu lên, “Mau dừng lại! Hai vị mau dừng lại!”

“Đánh nhau kịch liệt thế này, đến y phục cũng rách hết rồi!”

Thái tử và Tam hoàng tử dưới tác dụng của thuốc, sớm đã không khống chế được hành vi.

Nhưng thần trí vẫn tỉnh táo, ánh mắt nhìn Mộ Dung Tiên tràn ngập oán hận.

“Nhìn gì mà nhìn? Ta chỉ trả lại hai ngươi chén rượu các ngươi tặng ta mà thôi.”

Đêm tiệc Trung Thu, bê bối nhục nhã của Thái tử và Tam hoàng tử cuối cùng cũng bị ém xuống.

Xét cho cùng, chuyện liên quan đến thể diện hoàng thất, các tiểu thư danh môn đều bị trưởng bối trong nhà răn đe, ra ngoài cung không ai dám hé nửa lời.

Hơn nữa, sau Trung Thu là đại hôn của ta và Hứa Quan Lan.

Hôn lễ này có lẽ là lễ cưới đặc biệt nhất từng được tổ chức ở kinh thành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ta không ngồi kiệu hoa, không đội khăn hồng, mà cùng Hứa Quan Lan cưỡi ngựa diễu phố, chàng còn do chính ta bế lên ngựa.

Sau hôn lễ, mọi người chỉ bàn tán về việc đại hôn của ta và Hứa Quan Lan long trọng ra sao, dáng vẻ ta bế chàng lên ngựa anh tuấn thế nào.

Chẳng còn ai nhắc đến vụ bê bối đáng xấu hổ của Thái tử và Tam hoàng tử.

Dù không ai nhắc, không có nghĩa chuyện đó chưa từng xảy ra.

Mộ Dung Tiên gây ra chuyện này, tuy bị trách mắng, nhưng ít ra nàng không phải gả cho Thái tử hay Tam hoàng tử.

So với việc bị họ tính kế, chi bằng tương kế tựu kế, khiến họ thân bại danh liệt còn sảng khoái hơn.

Mộ Dung Tiên biết đêm đó người giúp nàng là ta, nên đặc biệt đến phủ ta tạ ơn.

“Tuy không rõ vì sao tướng quân lại giúp ta, nhưng ân tình này nặng tựa Thái Sơn, sau này nếu có điều gì cần sai bảo, ta quyết không do dự, nguyện theo tướng quân như bóng với hình.”

Mộ Dung Tiên miệng nói lời tạ ơn, nhưng trong lòng lại là lời xin lỗi.

“Dù không biết vì sao Mộ Dung Tiên trong sách lại giúp Thái tử hãm hại tỷ, nhưng ta đã chiếm cái tên và thân phận này, dù sao cũng là ta có lỗi với tỷ... Giá như ta chưa từng làm hại tỷ thì tốt biết bao.”

Đương nhiên ta biết nàng chưa từng hại ta, nên chẳng trách nàng.

Cuốn sách nàng nói và thế giới thực chúng ta đang sống vốn không giống nhau, ta làm sao có thể đổ lỗi cho nàng về cái kết trong sách.

“Nếu ngay từ đầu tỷ chọn Hứa Quan Lan thì tốt biết bao, hắn sẽ không vì tỷ qua đời mà xông vào hoàng cung, cuối cùng rơi vào kết cục cả nhà bị c.h.é.m đầu.”

“Dù ai nấy đều c.h.ế.t đáng tội, chẳng ai vô tội, nhưng hắn vì tỷ mà cả đời không cưới, thậm chí mất mạng, đáng ra hắn nên có một kết cục tốt đẹp hơn.”

Giọng điệu tiếc nuối của Mộ Dung Tiên khiến lòng ta chợt nhói đau.

Chúng ta nhất định sẽ có một kết cục tốt đẹp hơn, ta thầm nhủ trong lòng.

Nhưng trong khoảnh khắc, dường như có ngàn vạn mũi kim bạc xuyên qua huyết mạch, đ.â.m vào tim ta.

Đau đớn khôn cùng.

Ta cảm thấy có gì đó không đúng.

Cốt truyện trong sách mà nàng nói, sao lại khác với cốt truyện trong sách của Hứa Quan Lan?

Ngày thành thân với Hứa Quan Lan, ta có thể cùng chàng chung giấc mộng.

Trong mộng của chàng, ta thấy được câu chuyện trong cuốn sách mà chàng trải qua.

🌻Chào các cậu đến nhà của Ngạn.
🌻Đọc xong hoan hỉ cho tớ xin vài dòng cmt nhen.
🌻Theo dõi tớ tại fanpage "Bỉ Ngạn Vọng Nguyệt" để cập nhật truyện mới nhaaa

Đó là một góc nhìn hoàn toàn khác so với cuốn sách của Mộ Dung Tiên.