Phương Pháp Ngăn Nam Chính Phát Điên

Chương 20



Edit: Señorita - Beta: Cá Thu

✃ ┈┈┈┈ ⋆ ˚。𖦹 ⋆。°

Bạc Lị bỗng nhớ ra những ngày gần đây Erik thường xuyên dẫn cô đi xem biểu diễn, chẳng lẽ là vì cô từng nói muốn thành lập một đoàn xiếc?

Bây giờ chỉ có hai người bọn họ, muốn thành lập một đoàn xiếc thì cần tuyển thêm vài diễn viên nữa.

Bạc Lị bừng tỉnh.

Bảo sao gần đây cậu luôn dẫn cô đi xem kịch, hóa ra là đang giúp cô tìm kiếm nhân tài.

May mắn là cô luôn chăm chú xem tất cả các buổi biểu diễn, nếu không nhỡ một ngày nào đó cậu ta đột nhiên hứng lên hỏi cô thích diễn viên nào nhất, cô mà không trả lời được thì xong đời.

Cô khá muốn diễn viên nữ giả nam kia, một người huấn luyện thú, một diễn viên dị dạng đã bị hủy đi gương mặt, một cặp đôi khổng lồ và người lùn.

Tại sao cô lại muốn có người diễn viên dị dạng đã bị hủy dung kia ấy hả? Cô có tính toán riêng của mình.

Mãi đến giờ Erik vẫn không nói cho cô lý do cậu đeo mặt nạ.

Cô lờ mờ nhận ra đây có thể là trọng điểm tạo ra bước ngoặt trong mối quan hệ của bọn họ.

Nhưng cô không thể nào nói thẳng với cậu rằng, "Tôi biết gương mặt cậu trông rất khủng khiếp, bỏ mặt nạ ra đi."

Cô chỉ đành tìm một diễn viên dị dạng bị hủy dung để khéo léo truyền đạt ý nghĩ "Tôi không để ý đến gương mặt của cậu đâu."

Không biết liệu Erik có hiểu được điều này không.

Bạc Lị rất có tinh thần tự giác làm việc, cô quyết định sau khi tắm xong sẽ về viết một bản kế hoạch cho Erik.

Ai ngờ, khi cô trở về phòng đã không thấy tăm hơi Erik đâu.

Bạc Lị thoáng thở phào nhẹ nhõm.

Dù ở bên Erik rất kích thích, nhưng việc này cũng như muối vậy, ăn ngon nhưng không thể ăn quá nhiều.

Nếu không sẽ nguy hiểm chết người.

Bạc Lị gọi một nhân viên phục vụ, cho anh ta một ít tiền lẻ để đi mua vài quyển sổ.

Ví tiền của quản lý dày hơn rất nhiều so với tưởng tượng của cô. Phải biết rằng, lúc này, một người lao động nam chăm chỉ làm việc cả năm cũng chỉ có thể kiếm lời hơn 300 đô la Mỹ mà thôi. Vậy mà trong ví của quản lý có tận 1000 đô la Mỹ - đấy là còn chưa kể tiền của những quốc gia khác.

Lúc đó, Bạc Lị phải hít sâu mấy lần mới kìm được ý định cuỗm tiền chạy trốn của mình.

Mười phút sau, nhân viên phục vụ mang sổ về, còn mang theo một bức thư, nói là một quý ông nhờ anh ta chuyển cho cô.

Bạc Lị có dự cảm không lành, nhưng không để lộ ra ngoài, nhận sổ và thư rồi nói một câu: "Cảm ơn"

Rất rõ ràng, đây có thể là thư của Triki hoặc Boyd.

Cô không khỏi cảm thấy ảo não, Erik đi nhanh quá, nhỡ trong bức thư có nội dung gây xích mích, chia rẽ thì sao?

Nếu cậu ở bên cạnh, cô có thể nhét luôn cho cậu để cậu tự đọc.

Bạc Lị vừa tiếc nuối vừa bóc thư ra.

Thôi kệ, cứ đọc trước đã, có gì không ổn thì lại nhét cho Erik.

"Gửi tiểu thư Polly Clermont,

Rất xin lỗi vì đã lâu chưa liên lạc với tiểu thư. Tôi đã gặp phải một tai nạn, một kẻ du côn hung bạo đã cắt đứt ngón tay của tôi.

Mấy ngày nay, tôi rất đau buồn, đắm trong cảm giác mình là một người khiếm khuyết, không muốn bước ra cửa phòng. Chính ngài Triki đã thuyết phục tôi để tôi nhìn lại ánh mặt trời.

Tuy rất đau buồn nhưng tôi vẫn không quên việc mà tiểu thư đã giao phó.

Xin kính mời tiểu thư tham dự buổi gặp gỡ vào thứ bảy tuần này tại nhà bà Ciri, tất cả khách mời đều là những nhà ngoại cảm nổi tiếng. Tôi đã xin được một suất cho bạn đồng hành, để vào nơi này tiểu thư cần đi cùng tôi.

Địa chỉ: Số 128, đường Garden Villa, thành phố New Orleans, Louisiana.

Lawrence Boyd."

Bạc Lị không ngờ Erik không giết Boyd, mà chỉ cắt đứt ngón tay của anh ta.

Không biết có phải do nhiều lần cận kề cái chết sau khi xuyên không hay không, mà tính cách của cô trở nên khá lạnh lùng, cảm thấy những người như Boyd chết cũng không hết tội.

Không biết anh ta đã dùng cái gọi là "thuật ngoại cảm" kia lừa bao nhiêu người phụ nữ rồi.

Hơn nữa, những người phụ nữ bị lừa không chỉ mỗi những tiểu thư nhà giàu, mà cũng có thể cả những cô gái nghèo khổ.

Từ xưa đến nay, không có nhà ngoại cảm nào giúp người khác mà không lấy phí.

Điều đó chứng tỏ rằng, khả năng cao Boyd đã lừa cả tiền lẫn sắc.

Tuy rằng ở thế kỷ XIX đã có phong trào nữ quyền, nhưng chủ yếu là kêu gọi quyền bầu cử, tổ chức hội đọc sách, thành lập công đoàn phụ nữ, v.v...

Mãi cho đến thập niên 60 của thế kỷ XX, quan niệm về giới tính mới có sự chuyển biến lớn.

Bây giờ, phụ nữ mới chỉ tương đối tự do về mặt tư tưởng, nhưng cơ thể vẫn bị trói buộc trong tầng tầng lớp lớp.

Cũng như người diễn viên giả nam kia, bề ngoài họ có thể cắt tóc ngắn, mặc vest và đóng vai các quý ông trên sân khấu.

Nhưng một khi xuống đài, họ bắt buộc phải thay lại váy, nếu không sẽ có nguy cơ bị bắt vì tội danh "gây tổn hại đạo đức".

Có thể tưởng tượng những người phụ nữ bị Boyd lừa tiền, lừa sắc sẽ gặp phải những gì.

Vì lẽ đó, cô cho rằng Boyd chết cũng không hết tội.

Bạc Lị rũ mắt, nhét bức thư vào ngăn kéo, bắt đầu viết kế hoạch thành lập đoàn xiếc.

Chiều tối, khi nhân viên phục vụ mang thức ăn đến, lại mang theo một bức thư khác.

Bạc Lị không lộ cảm xúc gì mở thư ra.

"Gửi tiểu thư Polly Clermont,

Tôi biết tiểu thư đã đọc bức thư của tôi. Giờ tôi đã không còn mặt mũi nào để gặp tiểu thư. Xin hãy thứ lỗi cho tôi vì tiếp tục dùng cách gửi thư này để trò chuyện với tiểu thư.

Có phải ở trong lòng tiểu thư tôi đã trở thành một kẻ lừa đảo?

Nhưng tôi xin tiểu thư hãy tin tôi là một nhà ngoại cảm thực sự. Vào ngày chạm vào tiểu thư, tôi đã nhìn thấy một thứ rất kỳ lạ trong dòng máu của tiểu thư. Lai lịch của tiểu thư rất thần bí.

Thật đáng tiếc, hiểu biết của tôi vẫn còn kém, không thể nào giải mã được những cảnh tượng kỳ lạ huyền ảo đó. Vậy nên tôi mới muốn mời tiểu thư tham gia buổi gặp gỡ của các nhà ngoại cảm, mong có thể giải quyết những ưu phiền và khó khăn giúp tiểu thư.

Những nhà ngoại cảm kia đều là những người phụ nữ tài giỏi thực sự, rất nổi tiếng trong thế giới tâm linh. Hy vọng rằng tiểu thư đừng vì tôi mà xem nhẹ thành tựu của họ.

Lawrence Boyd."

Một bức thư khác là của Triki Terry.

"Gửi Poli thân mến, hay còn gọi là Polly*?(*)Raw để là 波利 và 波莉 đều đọc như nhau nhưng cách viết khác và một tên nữ tính hơn. Polly có thể là tên thật của Poli được bố mẹ đặt cho khi là nữ.

Xin hãy yên tâm, tôi là một người rất kín miệng, chắc chắn sẽ không tiết lộ chuyện cô là nữ giả nam, cũng sẽ không báo cho cảnh sát phong hóa* đến bắt cô.(*) đạo đức

Nếu tôi đoán không lầm, chính Erik là người đã cắt đứt ngón tay của Boyd phải không?

Cô đúng là một cô gái tinh nghịch, lén lút giao du với quỷ dữ nhưng không hề nhắc một lời về sự tồn tại của nó.

Nhưng vì vẻ ngoài đẹp đẽ của cô nên tôi tha thứ cho cô, sẵn lòng kể cho cô một vài chuyện mà ngay cả chủ cũ của cô cũng không biết.

Nguồn gốc của Erik không đơn giản như cô nghĩ đâu, cậu ta cũng không phải thiếu niên đáng thương, chịu mọi sự ngược đãi như cô tưởng.

Có lẽ cô đã từng nghe nói cậu ta là "Bậc thầy cửa ngầm", nhưng cô có biết trước đây cậu ta là một bề tôi đắc lực của quốc vương Ba Tư không?

Người Ba Tư thả cậu ta đi đã nói với tôi, dù có là ngôi nhà đàng hoàng nhất trên thế giới, một khi vào tay cậu ta cũng sẽ biến thành hầm ngục ma quỷ đáng sợ. Mọi cuộc nói chuyện, việc làm của cô khi ở trong đó đều sẽ bị nghe lén hoặc tạo thành âm vang truyền đi.

Dù cho cậu ta đã rời đi rất lâu, những người ở đó vẫn không dám nói chuyện to, sợ cậu ta đang nghe lén từ đằng sau.

Hãy nghĩ xem, mọi cử động của cô sẽ bị cậu ta giám sát, mỗi một câu cô nói sẽ bị cậu ta nghe lén, bất kể cô đi đâu, cậu ta cũng sẽ như chiếc bóng theo dõi cô.

Cô là một cô gái thông minh, hãy nói cho tôi, liệu cô có muốn giao thiệp với một người đáng sợ như thế không? Cô có thực sự cảm thấy an toàn khi ở bên cạnh cậu ta không?

Có muốn thoát khỏi cậu ta không?

Số 128, Garden Villa Street, không gặp không về.

Triki Terry."

Sau khi, Bạc Lị đọc xong cô cất ba bức thư này đi, chuẩn bị giao cho Erik ngay khi cậu đến.

Tính âm thầm gây xích mích nội bộ để cô nảy sinh mâu thuẫn với Erik á?

Không có cửa đâu.