Quân Hôn Năm 80: Xuyên Thành Đại Mỹ Nhân Được Chồng Cưng Chiều

Chương 264



Cơn đau nhức ở thắt lưng được giảm bớt, Hạ Lý Lý thoải mái gật đầu: "Không ngờ, Thiếu úy Tống, anh còn có hai bàn tay khéo léo thế chứ? Thậm chí còn biết cả mát-xa."

"Còn không phải học từ em sao."

Lúc trước khi Hạ Lý Lý mát-xa cho anh, anh vẫn luôn quan sát cách mát-xa của cô, ít nhiều cũng học được một chút.

Mặc dù cách một lớp quần áo, anh vẫn có thể cảm nhận được vòng eo dưới tay mềm mại đến mức nào, thậm chí có thể nói là thon thả, vô tình mất tập trung, lực ở tay anh càng nhẹ nhàng hơn.

Hạ Lý Lý cảm thấy như bị cù: "Ngứa, ngứa quá."

Tống Tri Hành vừa nghe thấy giọng nói như vậy, vội vàng dừng lại: "Không sao chứ?"

"Chỉ là ngứa thôi." Cô không nhịn được cười.

DTV

Tống Tri Hành đột nhiên có một sự thôi thúc, muốn đè cô xuống dưới thân...

Anh lập tức đứng dậy, lúng túng nói: "Anh... anh còn có chút việc, ra ngoài trước, có chuyện gì thì em báo cho anh ngay."

Tống Tri Hành sắc mặt kỳ lạ đi ra ngoài, Hạ Lý Lý còn đang nghi ngờ tại sao trạng thái của anh lại thay đổi nhanh như vậy.

Hạ Lý Lý chống thắt lưng, nằm trên giường, không lâu sau thì chìm vào giấc ngủ.

Trong lòng Tống Tri Hành một ngọn lửa đang âm thầm bùng cháy, nhớ lại cảm giác khi chạm vào vòng eo cô vừa rồi, anh nuốt nước bọt.

Sau đó vẫn đi vào phòng tắm tắm nước lạnh nhưng vẫn không thể xua tan hình bóng cô đang lắc lư trong đầu.

Để giải tỏa năng lượng, anh đành mặc quần áo, ra ngoài chạy đêm, thủ phạm gây án lại đã ngủ ngon lành trên giường.

Khi Hoắc Tiểu Anh đến cửa tiệm vào ngày hôm sau, cô mới phát hiện ra bên trong tiệm thực sự là một mớ hỗn độn, vốn còn ôm một tia may mắn, tâm trạng của cô lập tức trở nên buồn bã: "Những bộ quần áo làm ra bằng bao nhiêu công sức, vậy mà lại bị phá hỏng."

Không lâu sau, đến giờ hẹn, Nghiêm Tuấn đến cửa tiệm, nhìn thấy Hoắc Tiểu Anh với vẻ mặt chán nản.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Tiểu Anh, tôi đã nghe nói rồi, không sao đâu, mọi thứ vẫn có thể làm lại."

Hoắc Tiểu Anh thở dài: "Không sao thì không sao, hàng hóa chính của chúng ta vẫn còn ở các kho hàng khác, chắc là không có vấn đề gì, chỉ là tiệm mà tôi vất vả trang trí, vậy mà lại bị tạt xăng, mùi khó chịu quá."

Đã thành ra như vậy, chi bằng đóng cửa sửa sang lại một thời gian.

"Không sao đâu, lát nữa, tôi sẽ cùng các cô dọn dẹp sạch sẽ." Nghiêm Tuấn cười, để lộ hàm răng trắng.

Hoắc Tiểu Anh dường như cũng bị cảm xúc lạc quan lây nhiễm, nỗi u ám trong lòng cũng tan đi không ít.

"Được thôi nhưng mà, chuyện tôi đã hứa với anh, vẫn nên làm." Cô lấy máy ảnh ra khỏi túi: "Chúng ta cùng chụp một bức ảnh nhé!"

"Ngay ở đây sao?"

"Vừa hay chỗ này không xa sân trượt băng, chúng ta đến đó chụp đi, cảnh đẹp lắm, gửi cho bố mẹ anh, họ sẽ thấy anh sống tốt, còn tìm được một đối tượng xinh đẹp."

"Cô đúng là tự khen mình như bà bán dưa."

"Sao tôi không xinh à?" Hoắc Tiểu Anh xoay người, vì thế, cô đã thay bộ quần áo đẹp nhất của mình, chính là để hẹn hò với Nghiêm Tuấn lần này.

"Xinh, cô thực sự rất xinh." Đây thực sự là lời nói thật lòng, trong số những người phụ nữ mà Nghiêm Tuấn từng gặp, Hoắc Tiểu Anh có thể xếp vào top ba, nếu không thì trước đây cô cũng không bị bọn buôn người để mắt tới, chính là vì vẻ ngoài xinh đẹp động lòng người của cô.

Hoắc Tiểu Anh nghe anh khen, không khỏi cúi đầu mỉm cười.

"Nhưng mà, trung đội trưởng Tống dặn tôi, lúc ra ngoài nhất định phải cẩn thận chú ý xung quanh có nhân vật khả nghi nào không, tên anh em của kẻ buôn người đó, rất có thể sẽ trả thù chúng ta."

"Chỉ một lát thôi mà, hơn nữa trên sân trượt băng có rất nhiều người, còn có cảnh sát tuần tra, tôi nói, đó mới là nơi an toàn nhất."

Hai người đến sân trượt băng gần đó, nơi này đã đông nghịt người, sân trượt băng vừa mới mở cửa đã thu hút không ít người trẻ đến đây trượt băng.