Quý Phi Lại Cậy Sủng Làm Nũng/ Hôm Nay Quý Phi Lại Tìm Đường Chết Rồi

Chương 28: Người này đã phế rồi



Mặt Tạ Đường tối sầm, trong lòng phì một tiếng, sau đó đỏ hốc mắt mà nhìn Tiêu Lẫm nói,

“Bệ hạ, thần thiếp đã làm sai cái gì, huhu.”

Huyệt Thái Dương của Tiêu Lẫm nhảy lên, lười để ý tới nữ nhân ngu xuẩn này: “Phúc Điền, đưa Quý Phi về Triều Dương Cung đi!”

Thái giám Phúc Điền ở một bên Ngự Thư Phòng lập tức lại mời Tạ Đường trở về.

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"

“Quý Phi Nương Nương vẫn nên trở về đi!”

Tạ Đường thương tâm nức nở đứng dậy, một mạch lui ra bên ngoài, nghĩ đến một đống tích phân mà nàng vừa kiếm được, tâm trạng của nàng tốt vô cùng.

Chỉ là nghĩ đến mục tiêu một trăm triệu, tâm trạng lại không tốt, thần sắc ảm đạm.

Đại thái giám Phúc Điền ở một bên trợn trắng mắt, âm thầm nói thầm, xứng đáng lắm, tự làm tự chịu.

Chẳng lẽ không biết trong lòng bệ hạ ghét nhất chính là phụ thân của ngươi hay sao? Còn tìm đường c.h.ế.t muốn vào cung, tiến cung rồi thì thôi đi, kẹp chặt cái đuôi làm người thì tốt rồi, cố tình còn tìm đủ đường chết.

Người này đã phế rồi, sớm muộn gì cũng c.h.ế.t thôi.

Hồng Ngọc bên cạnh Tạ Đường tuy bị chủ nhân của mình doạ sợ c.h.ế.t khiếp, nhưng nhìn thấy chủ nhân khó chịu, vẫn không đành lòng.

“Có lẽ nương nương mệt rồi, trở về nghỉ ngơi một chút là không sao.”

Tạ Đường khẽ lên tiếng, sau đó không nghĩ gì nữa, tới cũng tới rồi, sớm muộn gì cũng có một ngày trở về, nghĩ lại thoải mái, sắc mặt lại tốt hơn một ít.

Một đám người trở về Triều Dương Cung, Tạ Đường vốn dĩ còn sai người thưởng tiền cho đại thái giám Phúc Điền, đáng tiếc là Phúc Điền công công lại ném xuống một câu, Quý Phi chủ nhân nghỉ ngơi cẩn thận, rồi đi.

Đây là tiền thưởng cũng không cần, đại khái là sợ bị dính thứ không tốt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Tạ Đường cũng không so đo cái này, đưa người vào Triều Dương Cung, bởi vì mỏi mệt một ngày cũng không muốn nhúc nhích chút nào.

Hồng Ngọc và Lam Ngọc hai người đưa nàng vào tẩm điện, hầu hạ nàng nằm lên giường nghỉ ngơi.

Hai tì nghĩ đến những gì trải qua trong ngày hôm nay, mỗi một khắc đều đi trên d.a.o nhọn, hai người không nhịn nổi mà lên tiếng khuyên.

“Nương Nương, hôm nay thật sự quá nguy hiểm, sau này ngài không thể lỗ mãng giống như hôm nay được, nếu Hoàng Thượng hoặc Thái Hậu Nương Nương giận dữ giáng ý chỉ xuống, phạt nặng ngài thì phải làm sao?”

Lam Ngọc gật đầu: “Trước mắt chúng ta ở trong cung, nếu nương nương có chuyện gì, tướng gia cùng phu nhân cũng không thể cứu được ngài.”

Khi hai nô tì này vào cung, tướng gia đã gặp bọn họ, nói với bọn họ, vì chủ nhân một lòng muốn vào cung, tạm thời cứ để nàng vào, nếu nàng ở trong cung không dễ chịu lắm, hắn sẽ nghĩ cách để nàng xuất cung.

Nguyên nhân là vì như thế, cho nên hai người biết Hoàng Đế bệ hạ ghét bỏ tướng gia, chán ghét chủ nhân nhà mình vẫn không sợ hãi.

Nhưng mà không nghĩ chủ nhân nhà mình làm đến mức ấy, nếu chọc giận Hoàng Thượng hoặc Thái Hậu quá mức, bọn họ phạt nặng chủ nhân, tướng gia cùng phu nhân có thể sẽ đối nghịch với Thái Hậu hoặc Hoàng Thượng.

Tạ Đường nằm trên giường, mở mắt ra nhìn hai nô tì, nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của bọn họ, cũng thương các nàng, mới mở miệng nói:

“Hai người các ngươi có muốn xuất cung không?”

Nếu là muốn, nàng sẽ liên hệ phụ thân nhặt được kia, đưa hai người các nàng xuất cung đi.

Hồng Ngọc và Lam Ngọc sắc mặt không còn màu máu, hai người quỳ xuống.

“Nương nương, bọn nô tì đáng chết.”

Tạ Đường bảo các nàng lên: “Ta không trách các ngươi, chỉ thấy các ngươi lo lắng sợ hãi như thế, không bằng xuất cung đi.”

Hồng Ngọc và Lam Ngọc vội vàng lắc đầu: “Nô tì không xuất cung, bọn nô tì ở bên cạnh chủ tỉ, huống chi bọn nô tì không hề sợ chết, chỉ sợ chủ nhân bị trừng phạt thôi. Khi chủ nhân tiến cung, tướng gia và phu nhân đã rất nhiều lần dặn dò chúng ta, phải bảo vệ tốt chủ nhân, bọn nô tì sợ có chuyện ngoài ý muốn, nên mới lo lắng.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com