Quý Phi Lại Cậy Sủng Làm Nũng/ Hôm Nay Quý Phi Lại Tìm Đường Chết Rồi

Chương 31: Chuột ở cống ngầm



Thái giám quản sự Lộc Niên của Triều Dương Cung tái mặt, Quý Phi chủ nhân lại muôn làm chuyện gì đây, hắn sợ hãi.

Lộc Niên vội vàng nhìn về phía Hạ cô cô, Hạ cô cô nhìn hắn một cái.

Lộc Niên vội vàng đi ra ngoài triệu tập người lại đây.

Nhạc Âm Cung, Liễu Ngọc San đang vui vẻ ăn trái cây, nghĩ đến Tạ Đường kia sắp phải xấu mặt với mọi người, nàng lại cảm thấy vui vẻ.

Nàng đã xếp người vào Triều Dương Cung, chờ đến khi nữ nhân Tạ Đường kia bị bêu xấu, nàng lập tức truyền ra việc này.

Hahaa, nàng muốn nhìn tiện nhân họ Tạ kia, sau này còn có mặt mũi xuất hiện trước mặt người khác không, nàng cũng muốn nhìn xem Hoàng Thượng sau này có thể đi tới cung của nữ nhân kia không.

Liễu Ngọc San còn đang vui vẻ, ngoài điện, thái giám vội vàng tiến vào: “Nương nương, không tốt, Tạ Quý Phi dẫn người tới đây, nhìn đã thấy không tốt.”

Vẻ tươi cười trên mặt Liễu Ngọc San còn chưa thu hồi, trực tiếp cứng lại.

Bên ngoài Nhạc Âm Cung, tiếng chửi mắng tức giận đã chuyển vào.

“Liễu Ngọc San, ngươi là đồ nữ nhân âm độc không biết xấu hổ, không ngờ lại sai Lục Lương viện tới tính kế bổn cung, ngươi có bản lĩnh thì trực tiếp đối nghịch với bản cung đi, dùng những thủ đoạn hèn hạ không ra người như thế thì có bản lĩnh gì!”

“Bổn cung coi như là lĩnh giáo được bản lĩnh của nữ nhân họ Liễu, xem ra Liễu gia các ngươi không dạy ra cái gì, chuyên dạy ra mấy đồ vật bẩn thỉu hèn hạ, giống như con chuột ở cống ngầm vậy, chuyên dùng mấy thủ đoạn dơ bẩn hèn hạ.”

“Tới đây, ngươi còn chiêu gì nữa, cứ việc dùng đi, xem bổn cung có sợ ngươi không, nếu bổn cung sợ ngươi thì coi như ngươi thắng.”

Trong đại điện Nhạc Âm Cung, sắc mặt của Liễu Ngọc San vừa xanh vừa đen, nghe thấy Tạ Đường trái một tiếng âm độc không biết xấu hổ, phải một tiếng chuột ở cống ngầm.

Nàng đã bao giờ chịu tức giận như vậy đâu, vội vàng đứng lên, xông ra ngoài.

“Tạ Đường, ngươi mắng ai thế.”

Tạ Đường còn lâu mới sợ nàng, mắt mở to nhìn Liễu Ngọc San nói: “AI tính kế bổn cung, bổn cung mắng người đó!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Tuy Liễu Ngọc San không có đầu óc, nhưng cũng biết là không thể nhận tội danh này được.

Vì thế, nàng cứng cổ, trừng mắt nhìn Lục Lương viện cùng với cung nữ của nàng: “Ai nói bổn cung sai người, đúng ra cho ta!”

Lục Lương viện không khống chế được thân mình mà run lên.

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"

Triệu Tiểu Ngọc bên cạnh đứng dậy, việt này nàng nhận

“Hoà Phi Nương Nương, xin ngài đừng trách chủ nhân nhà chúng ta, chủ nhân nhà ta không dám chỉ ra và xác nhận ngài, là nô tì nói ra”

Nàng dứt lời thì dập đầu bùm bùm, vừa dập vừa lớn tiếng nói: “Hai người các ngài có người dựa vào mà đấu nhau, vì sao lại dính dáng đến chủ nhân của nhà chúng ta, chủ nhân của chúng ta rốt cuộc đã làm gì sai.”

Nàng dứt lời, xoay người đập đầu vào cột ở bên cạnh cửa.

Hôm nay nàng làm như vậy đã không còn khả năng sống sót.

Nàng là tì nữ của Lục gia, chỉ có thể tận tâm hộ chủ.

Triệu Tiểu Ngọc dùng toàn lực đập đầu vào cột, cho nên cú va chạm này khiến nàng c.h.ế.t ngay lập tức, m.á.u tươi chảy ròng ròng.

Lục Lương viện ngây người, nhào theo, khóc tê tâm liệt phế, việc này rõ ràng là tại nàng, là Tiểu Ngọc vô tội, lúc trước nàng ấy còn khuyên nàng đừng tham gia vào, hai người này đều không thể chọc được.

Kết quả lại vì nàng, vì Lục gia, nàng đ.â.m đầu chết.

Trước cửa Nhạc Âm Cung, Tạ Đường cũng ngây người, một sinh mệnh sống sờ sờ, cứ như thế mà không còn nữa.

Lúc này nàng không nhịn được mà nghĩ, bản thân mình có phải là quá mức hay không, nếu không có nàng bức bách, cung nữ này có phải sẽ không chết?

Nhưng nếu mà nàng không truy cứu, chẳng khác nào mặc kệ người khác bắt nạt, sau này sẽ còn càng nhiều người đến bắt nạt nàng.

Tạ Đường còn đang miên man suy nghĩ, phía sau đột nhiên có tiếng bước chân vội vàng.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com