Quý Phi Lại Cậy Sủng Làm Nũng/ Hôm Nay Quý Phi Lại Tìm Đường Chết Rồi

Chương 30: Kéo xuống đánh hai mươi trượng



Lục Lương viện run hết cả người, mở miệng nói: “Thiếp, thiếp không sao.”

Nàng dứt lời, vội vàng mở miệng nói: “Quý Phi Nương Nương cứ nghỉ ngơi, thiếp xin cáo lui trước.”

Hoà Phi Nương Nương bảo nàng tới đây, nàng không dám không tới, nhưng đồng dạng, nàng cũng rất sợ Tạ Quý Phi.

Nữ nhân này dám đánh cả Hoà Phi, còn đánh hai lần, nếu để nàng biết là mình tính kế nàng, khẳng định là Lục gia sẽ bị xúi quẩy.

Nhưng Hoà Phi bảo nàng tới, nàng lại không thể không tới, nếu nàng không tớm, nàng cùng với Lục gia sau lưng nàng nhẫn định sẽ chịu xui xẻo.

Hiện giờ dù sao nàng cũng tới rồi, vẫn nên chạy nhanh đi thôi.

Chỉ là Lục Lương Viện nghĩ rất tốt, nhưng T Đường lại không để cho nàng được như ý muốn, mặc dù nàng bị ép thì sao? Dám làm thì dám phải chấp nhận.

Tạ Đường nghĩ rồi kêu lên một tiếng: “Lục Lương Viện đừng có gấp, bổn cung nhìn sắc mặt của ngươi không tốt lắm, giống như vừa bị sinh bệnh, như vậy, bổn cung sai người gọi nữ y tới đây, tra xét thân thể cho Lục Lương viện, xem ngươi bị bệnh gì.”

Lục Lương viện mặt cắt không còn giọt máu, vốn dĩ khuôn mặt đã tái nhợt, hiện giờ ngay cả chút m.á.u cuối cùng cung có nữa..

“Không sao, không sao, thiếp thân không bị sao cả…”

Tạ Đường sao có thể nghe theo nàng, hạ lệnh cho Bích Ngọc ở bên cạnh nói: “Đi tuyên Triệu nữ y tới đây,”

Bích Ngọc nghe theo định ra ngoài, Lục Lương viện ngăn nàng lại, kích động kêu lên: “Không cần, thiếp thân không sao.”

Nếu Triệu nữ y lại đây, nàng còn có thể không sao ư?

Tạ đường ngồi phía trên chợt thấy bụng vang lên òng ọc, một cảm giác muốn đi ngoài lập tức nổi lên.

Sắc mặt Tạ Đường trở nên khó coi, đây là Lục Lương viện hạ dược đi tả cho nàng hay sao? mùi hương trên người Lục Lương viện nhất định có vấn đề.

Tạ Đường không nghĩ nhiều nữa, lập tức ra lệnh cho hệ thống: “Mau, cho ta một viên thuốc đi ngoài.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

“Được, ký chủ thân mến, 180 tích phân.”

Hệ thống vui sướng kêu lên, Tạ Đường không thèm mắng nó, vội vàng nhận lấy thuốc, dùng ống tay áo che đậy một chút rồi uống vào.

Đồng thời, nàng ngẩng đầu nhìn Bích Ngọc đang hầu hạ bên cạnh.

Sắc mặt của Bích Ngọc cũng vô cùng khó coi, Tạ Đường lập tức phất tay bảo nàng đi xuống: “Đi xuống đi!”

Bích Ngọc không nói nhiều lời, quay đầu đi, nếu không đi nàng sợ mình sẽ bị xử lý mất.

Chờ đến khi Bích Ngọc đi rồi, Tạ Đường nhìn về phía Lục Lương viện, âm trầm mở miệng: “Lục Lương Viện, ngươi thật to gan, dám can đảm hại bổn cung?”

Lục Lương viện sắc mặt trắng nhợt nhạt: “Quý Phi Nương Nương, thiếp thân không biết nương nương đang nói gì.”

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"

Tạ Đường lười nói nhiều với nàng, phất tay ra lệnh: “Người đâu, dẫn Lục Lương viện ra ngoài đánh hai mươi trượng.”

Cũng không tin nữ nhân này không giao ra người phía sau màn.

Lục Lương viện chưa kịp nói chuyện, Tạ Đường lại một lần nữa mở miệng: “Là ai sai ngươi hạ độc cho bổn cung? Nếu ngươi không nói, bổn cung không ngại giải quyết cả Lục gia đâu.”

Trên mặt Lục Lương Viện không còn chút màu m.á.u nào, thân mình không ngừng run lên bần bật, một cung nữ bên cạnh nàng đột nhiên quỳ trước hai bước, bùm bùm dập đầu nói.

“Bẩm Quý Phi Nương Nương, việc này không liên quan tới Lương viện nhà chúng ta, là Hoà Phi nương nương ép Lương viện làm như thế, cầu xin Quý Phi nương nương buông tha chủ nhân nhà chúng ta.”

Lục Lương viện vội vàng kêu lên: “Tiểu Ngọc, câm mồm.”

Triệu Tiểu Ngọc thật ra bình tĩnh, quay đầu nhìn về phía Lục Lương Viện khẽ cười, nói: “Chủ nhân, Tiểu Ngọc không sao cả.”

Tạ Đường không quan tâm lời này là Lục Lương viện nói hay là cung nữ bên cạnh Lục Lương viện nói, dù sao chỉ cần có người nói ra, nàng sẽ có cớ để thu thập Liễu Ngọc San.

Tạ Đường nghĩ, trên mặt nghiêm lại, gọi thái giám Triều Dương Cung tiến vào.

“Lập tức dẫn người theo bổn cung đi tới Nhạc Âm Cung một chuyến.”


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com