Sau khi ngã ngựa, ta mắc phải chứng phân ly hồn phách.
Ban ngày là Nhị tiểu thư của phủ tướng quân, đêm đến lại biến thành Vô thường của địa phủ.
Đích tỷ nhập cung làm Hậu chưa đầy một năm, ta lại câu được hồn phách của nàng.
Trên gương mặt nàng đong đầy vẻ khiếp sợ cùng khó hiểu: "Ban ngày còn muốn ban hôn cho muội, sao đêm đến muội lại c,h,ế,t rồi?"
Ta nhìn vào Sổ sinh tử, cũng ngơ ngác.
Trên đó ghi tuổi thọ của đích tỷ là tám mươi lăm. Nhưng hiện tại chỉ vừa tròn mười tám.
Sáu mươi bảy năm tuổi thọ còn lại đi đâu rồi?
1
Đêm đen gió lớn, ta ăn tối no căng bụng, bèn muốn ra ngoài dạo một vòng, câu vài hồn phách để bàn giao công tác..
Từ hai năm trước, sau khi không cẩn thận ngã ngựa, ta mắc phải chứng phân ly hồn phách. Ban ngày là Nhị tiểu thư của phủ tướng quân, đêm đến lại biến thành Vô thường của địa phủ.
Diêm Vương nói, kiếp trước ta thiếu đạo đức quá mức, cho nên ban đêm kiêm chức Vô thường để tích đức.
Hắn đưa cho ta một thời gian biểu hàng tháng. Số lượng câu hồn của Hắc Bạch Vô Thường là một trăm lẻ tám, mà đến lượt ta thì phải gấp đôi.
Cũng không biết kiếp trước có phải ta đã đốt điện Diêm Vương hay là nhổ râu Diêm Vương mà ra nông nỗi này. Một nhân viên ngoài biên chế như ta lại còn bận rộn hơn cả nhân viên chính thức.
Mẫu thân thấy tinh thần ta không được tốt, âm thầm khuyên ta bớt lui tới Tùng Nguyệt Các, kẻo không biết tiết chế lại phá hư thân thể.
Nhà chúng ta tổng cộng có hai cô nương yểu điệu, ta xếp thứ hai, một năm trước đích tỷ đã được phong làm Hậu, còn ta ở nhà kén rể.
Rể thì chưa kén được, nhưng cả Kinh thành đều biết thân thể ta yếu ớt. Đến cả đi dự tiệc, uống một ly rượu thôi cũng có thể ngủ gật. Không biết sau lưng thì ăn chơi phóng túng đến mức nào.
Ta quấn chặt áo choàng, hít hít mũi, dặn dò nha hoàn Cẩm Thư nhớ để phần ăn khuya cho ta.
Cẩm Thư khó nói nên lời: "Tiểu thư, nếu người thật sự thích Tống công tử của Tùng Nguyệt Các, vì sao không chuộc thân cho hắn?"
Ta lắc đầu nguầy nguậy: "Vật tốt không nên giấu giếm, một mình vui vẻ sao có thể bằng người người cùng vui.”
So với ta, số mệnh của Tống Bạch Cảnh đã sớm tuyệt rồi, vì sao ta phải tốn nhiều tiền bạc chuộc thân thay ma quỷ? Việc mua bán lỗ vốn này, chỉ có kẻ ngốc mới làm thôi.
Sổ sinh tử bị ta cài ở thắt lưng, trong miệng niệm ra pháp quyết, thừa dịp Cẩm Thư đi nhà bếp, mở ra con đường xuống âm giới.
Hôm nay hồn phách cần dẫn đi đang ở trong hoàng cung, vốn là Bạch Vô Thường phụ trách, nhưng hắn có việc đột xuất nên giao lại cho ta. Địa điểm là Cảnh Thái Cung, cách Càn Khôn Cung của đích tỷ không xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nếu thời gian sớm một chút, ta còn có thể đi thăm nàng. Nhưng không ngờ, ta vừa bước chânn vào Cảnh Thái Cung, đã thấy đích tỷ mặt trắng bệch như tờ giấy nằm trong vũng máu.
Hồn phách của nàng đang ngơ ngác ngồi một bên, vẻ mặt bối rối không biết phải làm sao.
"Thanh Thảo, sao muội lại đến đây?" Đích tỷ thấy ta thì vô cùng vui mừng.
Ta theo bản năng nhìn vào Sổ sinh tử trong tay, tuổi thọ của đích tỷ Lục Thanh Liên từ tám mươi lăm biến thành mười tám tuổi.
Sao lại thành ra thế này?
Sau khi ta làm Vô thường, việc đầu tiên chính là đi cửa sau xem tuổi thọ của cả nhà, không nói đến sống lâu trăm tuổi, nhưng ai nấy đều có kết cục yên lành, thọ tận tự nhiên.
Đặc biệt là đích tỷ, mang thai ba con trai cùng một con gái, mệnh số cao quý vô cùng.
Trong chuyện này, rốt cuộc đã xảy ra vấn đề gì?
Sáu mươi bảy năm tuổi thọ và ba con trai cùng một gái của nàng đã đi đâu?
"Sao tỷ lại ở đây?" Ta hỏi.
Tỷ tỷ vỗ trán, chỉ vào t.h.i t.h.ể dưới đất, kỳ quái nói: "Thanh Thảo, mau nhìn này, ở đây có một người c.h.ế.t diện mạo y hệt ta!"
"Nhìn đôi mày đôi mắt kia, ta còn cảm thấy khiếp sợ vì giống ta đến thế."
Ta thở dài, một lời khó mà nói hết, nhưng thật ra đã quên, người c.h.ế.t rồi, chưa chắc đã lập tức nhớ lại quá trình mình c.h.ế.t đi như thế nào.
"A tỷ, tỷ đã c,h,ế,t rồi."
Sắc mặt tỷ tỷ biến đổi: "Thanh Thảo, muội nói ta c,h,ế,t rồi sao? Vậy muội... vậy muội..."
Trong giây tiếp theo, nàng gào khóc: "Nếu như ta c,h,ế,t rồi, sao muội có thể nhìn thấy ta? Có phải muội cũng..."
"Sao tỷ muội chúng ta đều là quỷ đoản mệnh, lại còn lên đường cùng một ngày, cha mẹ biết phải làm sao đây? Họ còn sinh được nữa sao?"
"Ban ngày còn muốn ban hôn cho muội, sao tối đến muội đã c,h,ế,t rồi?"
...
Ta đỡ trán bất lực: "A tỷ, là tỷ c,h,ế,t, muội đến câu hồn tỷ, nhưng mà..."
Mệnh số của nàng đã bị thay đổi, kiếp này thành quỷ đoản mệnh, thậm chí không biết từ đâu mà lại chiêu đến trên người nghiệp chướng ngập đầu.
Một mạng người là một luồng âm khí.
Trên người nàng bị quấn lấy không dưới vạn luồng!