Quyền Thần Thế Tử Cường Sủng Vi Thê

Chương 27



Ấm nước được giơ cao.

Chỉ cần hơi nghiêng, nước nóng sẽ đổ xuống, mặt nàng sẽ bị hủy hoại.

Tiểu Ngọc nhìn mà nước mắt lưng tròng. “Nhị tiểu thư, không được.”

Nàng giãy giụa muốn đến cứu Ngu Vãn, nhưng tứ chi bị người ta đè chặt trên mặt đất.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn tiểu thư nhà mình gặp nguy hiểm.

“Nhị tỷ, nhị tỷ.”

“Nhị tỷ, tỷ nói là chuyện tỷ phu gặp muội ở Hồ Tâm Đình trưa nay đúng không?”

“Tỷ hiểu lầm rồi, đó không phải gặp riêng, tỷ phu đến gặp muội cũng là vì tỷ.”

Câu cuối cùng, Ngu Vãn hét lên.

“Có ý gì?”

Ngu Vũ dừng lại.

Ngu Vãn thở phào nhẹ nhõm.

Thật nguy hiểm.

Nhưng nước nóng vẫn làm bỏng vai nàng.

Cơn đau từng đợt truyền đến.

Nhưng Ngu Vãn không dám lơ là.

“Ngươi vừa nói gì, nếu dám nói dối một câu, ta sẽ dùng nước sôi hủy hoại mặt của ngươi.”

“Mấy hôm trước, tỷ phu gặp muội đang đọc tấm biển ở hoa viên, muội đọc sai. Khiến cho đám hạ nhân trong hoa viên cười nhạo một trận.”

“Lúc đó tỷ phu cũng ở đấy, huynh ấy nói đại tỷ nổi tiếng tài hoa, thơ của nhị tỷ cũng xuất chúng hơn người, muội là muội muội của hai tỷ, một chữ bẻ đôi cũng không biết, thật sự là quá…”

Ngu Vãn ra vẻ xấu hổ không nói nên lời.

“Hôm nay huynh ấy dẫn theo tiểu tư Nguyên Bảo đến dạy muội, ít ra cũng biết được vài chữ, để lần sau không còn xảy ra chuyện cười như vậy nữa.”

“Tỷ phu nói vài câu rồi đi, không ở lại lâu, nếu tỷ không tin có thể đi hỏi tỷ phu.”

“Có thật không?”

“Ngươi chỉ là học chữ, sao phải?”

“Phu nhân không thích muội học chữ.”

Ngu Vũ cũng nhớ đến mẫu thân mình, quả thật chưa từng cho Ngu Vãn tiếp xúc với những thứ này.

Nàng sai người đi điều tra xem những lời Ngu Vãn nói có đúng không.

Ngu Vãn đã nói ra rồi thì không sợ nàng đi điều tra.

Để đề phòng bị vạch trần, nàng đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, nhưng Ngu Vũ còn độc ác hơn nàng tưởng tượng.

Nàng suýt chút nữa không có cơ hội mở miệng.

Vết thương trên vai âm ỉ.

“Tiểu thư, đều là sự thật.”

“Coi như ngươi thức thời, không nói dối.”

“Chỉ ngươi một chữ bẻ đôi cũng không biết, Bùi ca ca cũng sẽ không để mắt đến ngươi.”

Ngu Vãn quỳ trên mặt đất, run rẩy, ra vẻ bị dọa đến mức không dám ngẩng đầu.

“Vâng, nhị tỷ nói đúng.”

“Lần này ta sẽ tha cho ngươi, đừng có giở trò gì nữa. Chuyện Bùi ca ca bên kia, ta sẽ giúp ngươi từ chối.”

“Mọi chuyện đều nghe theo nhị tỷ, đầu óc muội ngu si, học cả ngày, đầu óc choáng váng, e là đã làm Nguyên Bảo ca ca vất vả rồi.”

Nghe nàng tự hạ thấp mình, tâm trạng Ngu Vũ rất vui vẻ.

“Nhà chúng ta chỉ có ngươi là ngu ngốc nhất, nếu ngươi không quá ngu ngốc, mẫu thân cũng sẽ mời tiên sinh dạy ngươi.”

Ngu Vũ đã trút giận, mắng chửi người, giải tỏa khúc mắc trong lòng, tâm trạng vui vẻ rời đi.