Rã Đông Tình Đầu

Chương 10





Con gái như một con thú nhỏ bị thương, đột nhiên ngẩng đầu lên, hai mắt trợn to tròn xoe:



"Cô ta là người quan trọng nhất của bố?"



"Vậy chúng con thì sao?!"



"Bao nhiêu năm nay, trong lòng bố, chúng con rốt cuộc là gì!"



Đây là roi quất vào người mình, cuối cùng cũng biết đau.



Tôi vừa cảnh giác nhìn Khương Dao và con trai, vừa kéo con bé ra sau lưng bảo vệ.



"Đừng cãi nhau nữa, coi như chúng ta xui xẻo."



Con gái lập tức đỏ hoe mắt, môi mấp máy hồi lâu, giọng nói có chút run rẩy:



"Mẹ, con xin lỗi..."



Đang nói chuyện, con trai tôi liền hành động.



Nó bước lên trước, chạy về phía tôi và con gái hai bước.



Trong tiếng thét chói tai và ánh mắt kinh hoàng của chúng tôi, nó lại phanh gấp, dừng bước.



Sau đó đột nhiên chuyển hướng, xoay người nhào về phía Chu Xuyên.



Trong khoảnh khắc do dự giằng co của nó, tôi nhìn thấy cảm giác quen thuộc trong mắt nó.



Là Dịch Nhi!



Giữa việc làm hại Chu Xuyên và chúng tôi, Dịch Nhi đã chọn bảo vệ chúng tôi.



26



Cảnh tượng tiếp theo, thực sự quá mức khó tin.



Chỉ thấy con trai túm lấy Chu Xuyên, từ trong miệng nó thò ra một thứ giống như xúc tu bạch tuộc.



Xúc tu phân nhánh trên không trung, một nhánh siết chặt cổ Chu Xuyên, nhánh còn lại, nhẹ nhàng vòng qua Khương Dao.



Chu Xuyên trợn mắt:



"Thả cô ấy ra, đồ quái vật mau thả cô ấy ra!"



"Dao Dao, em đừng sợ, anh nhất định sẽ bảo vệ em!"



Khương Dao rõ ràng, không hề sợ hãi.



Cô ta dịu dàng vuốt ve xúc tu màu đỏ đó, khóe miệng nở một nụ cười nhạt:



"Anh đến rồi."



Chu Xuyên trước giờ không phải là kẻ ngu ngốc.



Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Ông ta quên cả giãy giụa, ngơ ngác nhìn Khương Dao, như thể quên hết mọi thứ xung quanh.



Trên xúc tu đó lại phân ra rất nhiều sợi chỉ màu đỏ, những sợi chỉ này như có sự sống, trong nháy mắt đã chui vào da của Chu Xuyên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -



Khương Dao chủ động nắm lấy xúc tu còn lại, đặt nó lên n.g.ự.c mình với vẻ mong đợi.



Sau đó, những xúc tu đó bắt đầu không ngừng ngọ nguậy, giống như ống bơm của máy bơm nước.



Cơ thể Chu Xuyên ngày càng khô héo, má hóp lại, môi khô khốc, chẳng mấy chốc ngay cả nướu răng cũng lộ ra.



Ông ta bây giờ trông giống như một ông già sắp chết.



Mà Khương Dao lại ngày càng trẻ ra, da dẻ trắng mịn, khuôn mặt đầy đặn, trông như trở lại tuổi 18.



Nhưng cô ta lại không hài lòng:



"Đúng là, ông già không thể so với người trẻ tuổi, trên người chẳng còn bao nhiêu tế bào có thể dùng được."



Khô héo không chỉ có Chu Xuyên, mà còn có Chu Dịch.



Thân hình của nó nhanh chóng co rút lại, chẳng mấy chốc đã trở nên giống như Chu Xuyên.



Tôi không khỏi nhớ đến những tài liệu đã từng xem ở công ty của Chu Xuyên.



Loại virus cổ đại đó, phân ra trùng mẹ và trùng con.



Trùng con sẽ nuốt chửng các tế bào khác, làm cho bản thân lớn mạnh.



Sau đó lại đem tất cả mọi thứ của bản thân, hiến tế cho trùng mẹ.



Khương Dao chính là trùng mẹ này, còn con trai tôi, đã trở thành trùng con của cô ta.



Mà loại trùng cổ đại này, thực chất chính là một loại virus.



Con đường lây truyền của loại virus này, chính là dịch cơ thể và máu.



Khương Dao ban đầu quyến rũ con trai, chính là để lây truyền loại virus này, cấy trùng con vào trong cơ thể con trai.



Không có gì bất ngờ, mấy dì giúp việc kia, chắc hẳn cũng đều bị con trai nuốt chửng rồi.



Mà tất cả những điều này, đều do Chu Xuyên ban tặng.



Ông ta không những hại c.h.ế.t chính mình, mà còn hại c.h.ế.t con trai tôi.



27



Chu Xuyên nhìn Khương Dao thật sâu, cuối cùng chuyển ánh mắt về phía tôi:



"Anh, anh xin..."



Trong mắt ông ta rơi xuống giọt lệ.



Còn chưa đợi ông ta nói xong, tôi đã kéo con gái co giò chạy xuống lầu.



Con c.h.ế.t rồi mới cho bú.



Đến nước này rồi, một câu xin lỗi thì có ích gì?



Chẳng lẽ còn mong tôi sẽ tha thứ cho ông ta sao...



 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com