Sáng Thế Nguyên Thần

Chương 26: Cướp điểm





Hai ngày nữa trôi qua, Lý Nguyên đã đến được ngọn núi trung tâm.
Suốt quảng đường này, hắn cũng đã giết thêm một vài con yêu thú, thu thập thêm vài loại thiên tài địa bảo. Điểm thành tích của Lý Nguyên giờ đã vượt qua mốc 2000. Số điểm này có thể nói là đã vượt qua hầu hết những thí sinh tham gia đại hội.
Cảm thấy điểm thành tích của mình đã đủ nhiều, Lý Nguyên không còn cố tình săn giết thêm nữa. Thay vào đó, hắn nhanh chóng di chuyển, tiến về phía Long Môn.
Dù sao, không ai biết yêu cầu để vượt Long Môn là bao nhiêu điểm. Nếu như yêu cầu không quá nhiều mà bản thân lại cứ lao đầu đi kiếm điểm để người khác vượt trước thì chẳng khác nào tự tay vứt đi tiền đồ của mình. Vì vậy nên lúc này, hắn phải nhanh chóng đến xem tình hình.
Đúng lúc này, có ba thiếu niên đứng ra chặn đường hắn.
Cả ba đều mặc y phục khác nhau, nhưng từ khí tức tỏa ra thì rõ ràng đều là cao thủ trong đám tân sinh. Một kẻ cầm trường đao, đôi mắt sắc lạnh như ưng; một kẻ thân hình cao gầy, tay nắm trường cung đã giương sẵn; còn lại là một thiếu niên thân hình vạm vỡ, trên tay cầm theo một cái khiên, nhìn qua cực kỳ cứng cáp.
Ba người đứng thành hình tam giác, hướng thẳng về phía Lý Nguyên. Tên cầm đao híp mắt lại nhìn Lý Nguyên nói.
“Vị huynh đệ này xin dừng bước. Tại hạ Đổng Thương cùng với hai vị huynh đệ là Tiễn Quang và Hạ Sơn có chuyện muốn nhờ ngươi. Phiền huynh đệ cho chúng ta mượn Linh Long Thủ Trạc của ngươi một chút. Yên tâm, chúng ta sẽ trả lại ngay.”
Hắn vừa nói xong, tên cầm khiên tên là Hộ Sơn liền dập mạnh cái khiên xuống đất, tên cầm cung tên là Tiễn Quang thì bắt đầu kéo căng dây cung. Cả hai nhìn chằm chằm vào Lý Nguyên, ánh mắt tràn đầy uy hiếp. Tựa như, chỉ cần hắn dám từ chối thì ba người này sẽ ngay lập tức tấn công hắn.
Lý Nguyên cười châm chọc nói.
“Xem ra đoạn đường này ngươi nợ không ít người rồi nhỉ? Có điều, lần này ngươi chọn sai đối tượng rồi. Thủ trạc của ba người các ngươi chắc cũng không ít điểm nhỉ, ta cũng muốn mượn nó một chút.”
Từ lúc bắt đầu đại hội đến giờ, đây là lần đầu tiên Lý Nguyên chạm mặt thí sinh khác. Không ngờ vừa vào tới ngọn núi trung tâm đã có kẻ đui mù đứng ra đòi cướp điểm. Nhìn bộ dáng ba kẻ này có vẻ như cũng đã cướp được của không ít người. Xem như là có thu hoạch lớn rồi.
Ba tên này vừa đến đã báo tên ra là cố ý muốn làm cho Lý Nguyên kiêng kỵ. Dù sao ba người đều là tân sinh đứng đầu của Thanh Thạch thành, một tòa thành cũng khá có tiếng trong khu vực. Nhưng không ngờ cả ba đã báo tên ra lại nhận được một câu châm chọc như vậy. Tên cầm khiên là Hộ Sơn liền lớn giọng quát.
“Cuồng vọng. Ba người chúng ta liên thủ thì đến cả Tụ Nguyên tầng chín cũng có thể chiến một trận. Ngươi là cái thá gì mà đòi mượn đồ của chúng ta.”
Đổng Thương đưa tay vuốt vuốt trường đao trầm giọng nói.
“Vốn chỉ muốn lấy một ít điểm của ngươi, không ngờ ngươi lại không biết điều như vậy. Đã thế ba người chúng ta sẽ đánh cho ngươi tàn phế, để ngươi bị loại khỏi đại hội luôn.”
Dứt lời, cả ba bắt đầu bạo phát linh lực, khí thế bùng nổ mảnh liệt.
Tiễn Quang tay cầm trường cung, đôi mắt tập trung vào người Lý Nguyên. Trong cùng một lúc đã bắn ra ba mũi tên nhắm thẳng vào các vị trí khác nhau trên cơ thể Lý Nguyên. Mỗi một mũi tên đều mang theo tốc độ và sự sắc bén của phong linh lực.
Hộ Sơn tay cầm thiết thuẫn chắn ở trước người, dùng một tốc độ cực nhanh lao về phía Lý Nguyên. Tấm khiên rắn chắc che chắn hắn từ đầu đến chân, không có kẻ hở. Nếu Lý Nguyên là người bình thường, muốn tấn công hắn chắc chắn phải lách sang một bên mới có thể đánh trúng hắn được.
Đổng Thương di chuyển ngay phía sau Hộ Sơn, hỏa linh lực được hắn vận chuyển bao trùm lên toàn bộ thân đao. Chỉ cần Lý Nguyên vừa lách mình sang, Đổng Thương sẽ toàn lực vung đao chém về phía hắn.
Ba người này nhìn qua đã thấy phối hợp vô cùng ăn ý. Lý Nguyên cảm nhận được tu vi của ba người này đều là Tụ Nguyên tầng bảy. Dưới sự phối hợp của ba người, dù là những tu sĩ Tụ Nguyên tầng chín bình thường cũng phải luống cuống tay chân, chật vật đối phó. Tuy nhiên, đối với Lý Nguyên thì lại khác.
Đối với sự liên thủ của ba người, Lý Nguyên không hề hoảng loạn, linh lực bắt đầu vận chuyển.
Nhẹ nhàng thi triển Linh Ảnh Bộ, Lý Nguyên lách mình né tránh cả ba mũi tên của Tiễn Quang. Hắn di chuyển sang bên phải một chút, tay phải vung quyền đấm về phía Hộ Sơn.
“Bão Nguyên Kình”
Ba loại linh lực Thủy Hỏa Thổ dồn vào nắm đấm, mang theo khả năng bộc phát mãnh liệt hướng vào bên hông của Hộ Sơn. Hắn lập tức quay khiên về phía Lý Nguyên để đón đỡ. Nhưng tốc độ ra quyền của Lý Nguyên quá nhanh. Nắm đấm sượt qua tấm khiên đấm thẳng vào hông hắn.
Hộ Sơn trực tiếp bị đấm văng ra ngoài hai trượng. Nhưng Lý Nguyên cũng bị động tác quay khiên của Hộ Sơn đẩy lùi sang bên phải ba bước. Đổng Thương vốn đang toàn lực vung đao về phía Lý Nguyên cũng vì vậy mà chém trượt.
Lý Nguyên cảm giác bả vai mình hơi tê một chút. Đỡ một tấm khiên nặng khoảng trăm cân của Hộ Sơn cũng không dễ chịu gì. Vừa ổn định thân hình, Tiễn Quang lại tiếp túc bắn tên về phía hắn. Lần này là hơn chục mũi tên phong tỏa các phương vị của Lý Nguyên.
Đổng Thương ngay lập tức lao lên, vung đao từ trên xuống như muốn chém Lý Nguyên thành hai nửa.
“Hỏa Đao Trảm.”
Đối mặt với thế công liên miên không dứt của hai người, Lý Nguyên không vội vàng né tránh. Hơn chục mũi tên của Tiễn Quang được bắn ra cùng lúc nên uy lực không mạnh. Lý Nguyên dễ dàng ngưng tụ ra những chiếc thổ thuẩn nhỏ trên cơ thể, chống đỡ hết chúng nó. Khi đao của Đổng Thương vung đến, hắn nhẹ nhàng lách sang một bên, để trường đao sượt qua vai trái của mình, tay phải vung lên hóa thành một chưởng.
“Linh Hỏa Chưởng.”
Hỏa Linh lực ngưng tụ vào lòng bàn tay hắn chưởng vào lưng của Đổng Thương, khiến hắn bay ra ba trượng. Toàn thân Đổng Thương như chịu lửa đốt, cảm giác bỏng rát cực kỳ khó chịu.
Hộ Sơn lúc này vừa mới chật vật cầm khiên đứng dậy, đang muốn lao về phía Lý Nguyên tiếp tục chiến đầu thì lại tiếp tục bị nổ văng ra ngoài. Ba loại linh lực bạo phát khiến hắn đau đớn vô cùng. Hộ Sơn không ngờ tới một quyền của Lý Nguyên còn lưu lại khả năng bạo phát mạnh như vậy. Hắn không nhịn được quát mắng một tiếng.
“Khốn kiếp. Quyền pháp chó má gì mà quỷ dị vậy.”
Thấy hai vị huynh đệ của mình chịu thiệt, Tiễn Quang dồn hết linh lực của mình bắn ra ba mũi tên nữa.
Mũi tên mang theo phong linh lực xé gió bay về phía Lý Nguyên. Hắn cũng không né tránh mà trực tiếp ngưng tụ ra một tấm thổ thuẫn đỡ lấy toàn bộ. Phong linh lực của Tiễn Quang gặp phải thổ thuẫn rắn chắc bị chặn đứng hoàn toàn.
Nhận thấy đã gặp phải đối thủ khó xơi, cả ba tên này nhanh chóng đứng dậy, quay về phía sau toàn lực chạy trốn.
Lý Nguyên làm sao lại để ba tên này chạy mất. Điểm thành tích của ba tên này không hề ít, chưa kể hắn cũng đang muốn hỏi xem có tin tức gì nổi bật không.
Lập tức, Lý Nguyên ngưng tụ ra ba mũi tên bằng hồn lực trong suốt, nhắm thẳng vào ba tên đang chạy trốn.
Hồn tiễn không nhìn khoảng cách, trức tiếp đánh vào linh hồn khiến ba tên này đau đớn hét lên một tiếng rồi khựng lại. Nhân lúc này, Lý Nguyên tiến lại đánh cho mỗi tên một quyền vào lồng ngực, khiến bọn chúng đau đớn mất hết sức lực.
Từ trên tay của bọn chúng, Lý Nguyên lấy ra Linh Long Thủ Trạc, chuyển hết điểm thành tích về cho mình. Ngay lập tức, điểm thành tích của hắn tăng lên gần 3000 điểm, thành 5120 điểm.
“Ba tên này có vẻ cũng cướp được của người khác không ít.”-Lý Nguyên cảm thán.
Lấy hết toàn bộ điểm xong, Lý Nguyên nhìn ba tên đang nằm lăn lộn dưới đất nói.
“Trong thời gian này có tin tức gì nổi bật không? Các ngươi kể ta nghe một chút.”
Đổng Thương nghe câu hỏi của Lý Nguyên tức giận quát mắng.
“Ngươi đánh chúng ta thành thế này, lấy hết điểm của chúng ta còn muốn hỏi bọn ta tin tức. Nằm mơ đi.”
Lý Nguyên nghiêm mặt lại nói.
“Xem ra các ngươi còn muốn ăn đòn tiếp. Cũng được. Để ta cho các ngươi thêm một trận nhớ đời rồi loại các ngươi khỏi đại hội cũng không muộn. Sau đại hội, có lẽ ta cũng nên tìm các ngươi tâm sự tiếp.”
“Vốn ba người các ngươi liên thủ còn có cơ hội kiếm lại số điểm này, chỉ là nếu các ngươi đã không muốn thì ta đành loại các ngươi đi vậy.”
Nói xong, Lý Nguyên nắm tay lại thành quyền, chuẩn bị đánh tiếp.
Tiễn Quang thấy vậy vội vàng lên tiếng.
“Đừng! Ta nói cho ngươi biết. Ngươi đừng loại chúng ta ra khỏi đại hội là được.
Nghĩ tới chiến lực mạnh mẽ của Lý Nguyên, hắn không muốn ngày sau ở học viện bị Lý Nguyên để ý một chút nào. Hơn nữa, đúng như Lý Nguyên nói. Hiện tại chỉ cần không bị loại thì ba người vẫn còn cơ hội. ít nhất không vào được top 50 thì cũng còn khả năng vào được top 100.
Lý Nguyên nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh nói.
“Nói đi, gần đây có những tin tức gì đáng chú ý.”
Không dám chậm chễ, Tiễn Quang nhanh chóng bắt đầu kể.
“Từ hôm qua, rất nhiều thí sinh đã đến dãy núi trung tâm này. Nhiều người trong số đó lập thành các tổ đội chuyên đi loại bỏ các thí sinh khác. Dù sao, cách này dễ dàng hơn vượt long môn rất nhiều.”
Lý Nguyên gật đầu. Dù sao không ai biết muốn qua Long Môn cần phải có bao nhiêu điểm. Nếu chẳng may không qua được Long Môn mà còn bị trừ hết điểm thì khóc không ra nước mắt.
Tiễn Quang lại kể tiếp.
“Trong số các tổ đội đó, mạnh mẽ nhất là các tổ đội của Ngũ Tinh Thành. Ngoài người của thành trì bọn họ ra còn có thí sinh của các thành trì phụ thuộc. Những người này liên tục săn lùng các thí sinh khác để loại bớt đối thủ. Đặc biệt là người của Thiết Sát Thành rất chú ý đến những tân sinh của Đại Nguyên Thành, tòa thành mới được đổi đến.”
Lý Nguyên đã sớm đoán được tên Cổ Tinh Dạ này sẽ nhắm đến tân sinh của Đại Nguyên Thành, bao gồm cả mình. Hắn cũng không bất ngờ, tiếp tục hỏi Tiễn Quang.
“Còn gì nữa không? Nói tiếp đi!”
Tiễn Quang cúi đầu tiếp tục nói.
“Ngoài ra, gần đây xuất hiện một tân sinh không phải người của các Ngũ Tinh Thành nhưng chiến lực cực kỳ mạnh. Hắn từng đánh với Tống Ngọc bất phân thắng bại. Các tổ đội vây công hắn đều không có kết quả. Thậm chí có vài lần còn bị cướp ngược. Tên của hắn hình như là Lâm Lạc, đến từ Đại Nguyên thành kia.”
“Xem ra thực lực của Lâm Lạc cũng đã có tiến bộ rất nhiều so với lần thi đấu trước. Không biết điểm thành tích của hắn hiện tại là bao nhiêu.”-Lý Nguyên thầm nghĩ.
Tiễn Quang thấy Lý Nguyên trầm tư thì dừng lại. Đến khi Lý Nguyên nhìn đến mới tiếp tục nói
“Ngoài ra, đêm qua có hai nữ sinh của Đại Nguyên Thành bị bảy người của Kim Linh Thành vây công. Hai nữ sinh đó vậy mà cũng rất mạnh mẽ, đánh bại và loại hết cả bảy người này ra khỏi đại hội. Hiện tại, hai người này đang bị người của Cổ Tinh Dạ truy lùng. Về phần vị trí của bọn họ thì ta không biết.”
Kể đến đây, Tiễn Quang nhìn Lý Nguyên nói.
“Đây là tất cả những gì mà ta biết rồi, ngươi hài lòng rồi chứ.”
Lý Nguyên gật đầu.
“Được rồi, các ngươi có thể cầm lấy thủ trạc của mình rồi rời đi.”
Hai người Đổng Thương và Hộ Sơn bị Lý Nguyên đánh mấy quyền rất nặng, từ đầu đến cuối vẫn không nói gì. Lúc này mới từ từ đứng dậy, cùng với Tiễn Quang rời đi.
Một súc sau, Lý Nguyên mới trầm ngâm nói.
“Xem ra ta cũng nên đi hỗ trợ hai người Dương Tiêu Linh một chút.”