Sáng Thế Nguyên Thần

Chương 25: Tiến đến cao trào





Sau gần một ngày miệt mài luyện tập, Lý Nguyên cũng đã tiến bộ rõ rệt. Từ việc chỉ có thể ngưng tụ một quả cầu hồn lực thô ráp, hắn đã có thể dễ dàng vận dụng chúng thành nhiều hình thái khác nhau: mũi tên, dây xích, thậm chí là một lưỡi dao vô hình. Tất cả đều có thể dùng để công kích trực tiếp vào linh hồn.
Nếu như một chiêu thức bình thường chỉ có thể gây thương tổn cho thân thể yêu thú, thì hồn lực lại trực tiếp xuyên qua phòng ngự bên ngoài, đánh thẳng vào ý thức và thần trí. Đây là loại công kích cực kì quỷ dị và khó phòng bị.
Nhìn trên mặt đất, thi thể của 23 con Bạch Nha Lang đã nằm la liệt khắp nơi. Trừ hai con bị Lý Nguyên đánh nổ lúc đầu, toàn bộ những con còn lại đều bị Lý Nguyên dùng hồn lực đánh chết, trên thi thể không có bất kì một vết thương nào. Trong số 23 con sói này, có hai con Tụ Nguyên Tầng năm, ba con Tụ Nguyên Tầng bốn, tám con Tụ Nguyên Tầng hai và mười con Tụ Nguyên tầng một. Tất cả cộng lại làm cho Lý Nguyên tăng một mạch 960 điểm thành tích.
Tuy nhiên, bởi vì Lý Nguyên tốn mất gần một ngày luyện tập điều động linh hồn, thứ hạng của hắn mới chỉ xếp thứ năm mà thôi. Xếp trước hắn lần lượt là Lâm Lạc, Tống Ngọc, Vương Thừa Hải và Cổ Tinh Dạ. Lúc này đây, bọn họ đã tiến sâu vào trong khu vực gần với dãy nũi trung tâm. Linh thú cao cấp bắt đầu xuất hiện nhiều hơn, khiến tốc độ săn điểm của bọn họ ngày càng gia tăng.
Dù vậy, việc một người không đáng chú ý nhảy vọt lên top 5 cũng khiến các đệ tử đang quan sát ở ngoài không khỏi bàn tán xôn xao.
“Người ai vậy chứ? Trước đó hoàn toàn không thấy hắn ở đâu. Vậy mà giờ hắn đột ngột nhảy lên thứ hạng cao như vậy, không lẽ hắn vừa giết con yêu thú cao cấp nào sao?”
“Vớ vẩn, một lần tăng nhiều điểm thành tích như vậy thì yêu thú mà hắn giết chí ít cũng phải là Hóa Khí cảnh cấp cao. Ngươi nghĩ rằng trong số các tân sinh tham dự có người có thể giết được yêu thú như vậy sao?”
“Không lẽ là hắn tìm được thiên tài địa bảo cực kì quý giá nên điểm thành tích mới tăng nhanh như vậy?”
Đúng lúc này, một người nhanh mắt để ý nói.
“Mọi người nhìn kìa, xung quanh hắn có nhiều thi thể Bạch Nha Lang như vậy. Theo chú thích thì tất cả đều là Tụ Nguyên cảnh yêu thú. Đây có lẽ là nguyên nhân chính khiến điểm thành tích của hắn tăng vọt đến như vậy.”
Nghe vậy, một loạt ánh mắt liền nhìn đến một khu vực gần với Lý Nguyên, nơi có thi thể của đám Bạch Lang. Vì không thể chứng kiến toàn cảnh chiến đấu nên bọn họ muốn thông qua xác những con yêu thú này để suy đoán ra một phần thủ đoạn chiến đấu của Lý Nguyên. Vừa nhìn thấy thi thể đám sói, cả đám liền ngẩn ra.
“Nhiều yêu thú Tụ Nguyên cảnh như vậy, làm sao hắn có thể giết hết trong thời gian ngắn thế được. Dù là Tụ Nguyên tầng chín thì khi giết một nửa số yêu thú đó cũng đã kiệt sức rồi chứ?”
“Trừ hai con sói ngoài cùng kia ra, những con còn lại đều chết mà trên thân không có một vết thương. Rốt cuốc hắn đã làm thế nào cơ chứ?”
Bởi vì hồn tu khá hiếm gặp nên trong lúc nhất thời, mọi người chưa ai liên tưởng đến Lý Nguyên là một hồn tu. Điều này càng khiến bọn họ cảm thấy khiếp sợ trước thủ đoạn của Lý Nguyên, đưa ra rất nhiều suy đoán. Có người bảo Lý Nguyên dùng độc, có người bảo hắn có chưởng pháp đánh trực tiếp vào ngũ tạng, …. .Nhưng có một điểm chung mà không ai lý giải được. Đó là lực lượng của Lý Nguyên. Không ai có thể giải thích vì sao nhìn hắn vẫn rất thoải mái khi giết nhiều yêu thú như vậy.
Trước đó, mọi người hầu hết tập trung chú ý vào những người có điểm thành tích đứng đầu. Mới đầu còn có một số người chú ý đến hắn khi hắn đụng độ bầy sói, chém giết hai con yêu thú Tụ Nguyên tầng năm. Nhưng sau khi Lý Nguyên liên tục chạy trốn, né tránh thì số ít người này cũng thấy nhàm chán không để ý tiếp. Theo bọn họ nghĩ thì chém giết hai con yêu thú Tụ Nguyên tầng năm, Lý Nguyên đã hết sức. Đến khi Lý Nguyên luyện tập xong, chỉ bằng một chiêu đã giết sạch đàn sói, khiến mọi người không ai biết chuyện gì xảy ra.
Lý Nguyên không biết mọi người ở bên ngoài đang bàn tán xôn sao về mình. Lúc này đây, hắn đang từ từ lấy ra răng, vuốt, mắt, xương cốt của những con Bạch Lang này. Những thứ này đều có giá trị sử dụng rất tốt.
Bên cạnh hắn, một đống lửa đang cháy hừng hực. Mùi máu tanh bị lửa đốt dần át đi, thay vào đó là hương thịt nướng thơm ngậy lan tỏa ra xung quanh. Một vài tảng thịt sói được hắn xiên qua bằng nhánh cây, đặt ngay trên ngọn lửa đỏ rực. Mỡ nóng chảy xuống, tí tách rơi vào than hồng, phát ra những tiếng xèo xèo vui tai.
Sau khi giết chết đàn sói, Lý Nguyên ít nhiều cũng cảm thấy có chút mệt mỏi. Vì thế, hắn quyết định nghỉ ngơi một chút, ăn thịt những con sói này để nhanh chóng hồi phục, giữ chiến lực bản thân ở trạng thái tốt nhất. Ngoài ra, đây cũng là một sở thích của Lý Nguyên. Ở Thanh Thủy Trấn hắn cũng thường xuyên ăn những con thú rừng như vậy.
Một tay cầm nhánh cây xiên thịt, một tay lấy ra một ít muối tinh và vài loại linh thảo khô, rắc lên thịt. Ngay lập tức, mùi hương nồng nàn của gia vị hòa quyện với mùi thịt cháy xém khiến bầu không khí xung quanh trở nên ấm áp lạ thường, hoàn toàn khác biệt với khung cảnh xác sói la liệt bao quanh.
Ăn xong một bữa no nê, Lý Nguyên đứng dậy, phủi nhẹ tro bụi dính trên áo. Thân thể sau khi hấp thu linh khí trong thịt yêu thú trở nên thoải mái, khí huyết lưu chuyển mạnh mẽ hơn trước. Hắn quay đầu nhìn qua bãi chiến trường đầy xác sói, ánh mắt khẽ lóe lên.
“Luyện tập với đàn sói này cũng tốn khá nhiều thời gian của ta rồi. Không biết điểm của những người khác hiện tại như thế nào. Ta phải nhanh chóng đi kiếm điểm mới được.”
Nghĩ là làm, Lý Nguyên ngay lập tức đứng dậy hướng về phía ngọn núi trung tâm mà đi. Vừa đi, hắn vừa tản mát ra hồn lực của mình, chú ý đến động tĩnh xung quanh. Mục tiêu chủ yếu của hắn là các loại yêu thú, linh dược, thiên tài địa bảo, tất cả những thứ có thể giúp gia tăng điểm thành tích.
Nhờ buổi luyện tập linh hồn, khả năng cảm ứng của Lý Nguyên cũng tăng lên rất nhiều. Di chuyển được hơn một khắc đồng hồ, Lý Nguyên đã cảm ứng được mùi vị của linh dược. Đập vào mắt hắn là một cây nhân sâm toàn thân đỏ rực như máu, trên thân chỉ có vài phiến lá màu xanh sẫm. Toàn thân nó tỏa ra một mùi hương khiến người gửi dễ chịu. Chỉ nhìn qua cũng biết đây là một cây linh được quý hiếm.
Lý Nguyên không vội vàng tiến lên mà đứng lại cẩn thận quan sát. Thông thường, những loại linh dược trong rừng sâu này thường có yêu thú thủ hộ. Quả nhiên, ngay tại bụi cây cách gốc huyết sâm khoảng hai trượng, có một con yêu hổ đang nằm canh giữ.
Toàn thân con hổ này bao trùm bởi một lớp vân màu xám đá, nhìn qua cực kỳ cứng rắn. Thân thể nó dài khoảng một trượng, cơ bắp cuồn cuộn. Từng nhịp hô hấp của nó liên tục phát ra những tiếng gầm gừ như muốn cảnh cáo những sinh vật xung quanh không nên đến gần. Khí tức trên thân nó phát ra, Lý Nguyên có thể cảm nhận rõ ràng. Con hổ yêu này có sức mạnh sánh ngang với tu vi Tụ Nguyên tầng bảy.
Như cảm giác được địch ý của Lý Nguyên, nó ngay lập tức vồ đến lao về phía hắn. Từng chiếc răng nanh sắc nhọn như muốn xé xác kẻ chú ý đến linh dược của nó ra thành từng mảnh.
Ầm!
Một phiến đá lớn bên cạnh bị xé toạc thành mảnh vụn. Nhưng thân ảnh Lý Nguyên đã biến mất. Linh Ảnh Bộ khởi động, hắn như bóng ma thoắt ẩn thoắt hiện, thoáng chốc đã xuất hiện ngay bên trái con hổ tung ra một quyền.
“Bão Nguyên Kình”
Nắm đấm mang theo ba loại linh lực bạo tạc trực tiếp đánh thẳng vào cổ của con hổ này, khiến nó văng ra ngoài ba trượng. Con hổ gầm lên một tiêng đau đớn tiếp tục đứng dậy lao về phía Lý Nguyên. Nhưng ngay sau đó, một luồng linh lực tại cổ nó, nơi mà Lý Nguyên đấm vào trực tiếp bạo tạc, khiến con hổ này lại văng ra ngoài. Đây chính là công dụng mạnh mẽ bá đạo của vũ kỹ Lý Nguyên vừa sử dụng.
Thấy con hổ vậy mà chưa chết, Lý Nguyên lại tiến đến cho nó thêm vài quyền vào vết thương của nó. Chỉ sau vài phút, con hổ này mới rốt cuộc chết hẳn. Hắn lập tức thu thi thể của con hổ yêu này lại, sau đó lại tiến đến nhổ lấy cây nhân sâm. Lúc này, trên Linh Long Thủ Trạc liền hiện ra dòng chữ.
“Giết yêu thú Tụ Nguên tầng bảy: tăng 140 điểm.”
“Thu Thập được Huyết Linh Sâm: tăng 200 điểm”
Điểm thành tích của Lý Nguyên nhảy vọt từ 960 điểm lên 1300 điểm. Tuy nhiên, trong thủ trạc của thí sinh lại không hiển thị thứ hạng của bản thân nên Lý Nguyên cũng không biết thành tích của bản thân so với những người khác thì như thế nào. Không chút chậm chễ, Lý Nguyên lại tiếp tục di chuyển thẳng đến ngọn núi trung tâm.
Tại những nơi khác, các thí sinh có quen biết sau khi tìm được nhau đã bắt đầu kết thành đồng minh. Những người này không đi săn giết yêu thú mà quyết định đi truy lùng, loại trừ các đối thủ cạnh tranh của mình. Bởi vì khi săn giết yêu thú, việc phân chia điểm công hiến lại trở nên phức tạp, nan giải. Thay vào đó, loại trừ đối thủ lại khiến thứ hạng của cả nhóm tăng lên một bậc, dễ dàng hơn rất nhiều.
Đã có không ít thí sinh đơn độc bị những người này tìm thấy và đánh cho đến mức bị loại khỏi đại hội. Càng tiến đến gần khu vực trung tâm, những việc này xảy ra lại càng nhiều. Thậm chí, có một tên Tụ Nguyên tầng bảy bị mấy tên Tụ Nguyên tầng bốn, tầng năm vây công dẫn đến bị loại một cách oan ức. Dù sao, không phải ai cũng như Lý Nguyên, có khả năng bộc phát và khôi phục vượt xa cảnh giới của mình.
Những đội ngũ lớn nhất không nghi ngờ gì là những tân sinh đến từ năm tòa Ngũ Tinh Thành. Thực lực bọn họ vốn vượt trên phần lớn thí sinh tham gia đại hội, lại có người dẫn đầu mạnh mẽ nên dễ dàng loại bỏ không ít thí sinh khác. Hiện tại, còn tham dự đại hội chỉ còn 247 thí sinh.
Tại một nơi gần với khu vực trung tâm, Kim liệt đang dẫn đầu các tân sinh của Kim Linh Thành phân phó nói.
“Theo mệnh lệnh của Cổ công tử, tập trung chú ý đến những kẻ đến từ Đại Nguyên Thành. Đặc biệt là Lâm Lạc và Lý Nguyên. Nhất định phải cho bọn chúng một bài học nhớ đời để bọn chúng bớt thói kiêu ngạo lại.”