Là một yêu tinh thuần khiết, Cố tiểu yêu thật sự không hiểu được giữa "khóc" và "đứng lên loát" thì có liên quan gì đến nhau (●-●)
Hội lá trà bao thì điên cuồng spam:
Chúng ta yêu nhất vẫn là anh, không thèm để ý tới mấy món đồ dỏm đó!Trà Trà của chúng ta chính là Trà Trà, ai cũng không thể bắt chước được.Thật là trơ trẽn, trước đã từng giả bộ ngây thơ tiếp cận Mính ca nhà tụi em, giờ lại đi chỉnh mặt thành giống hệt Mính ca, tụi em là fan trà nhưng không chỉ vì gương mặt đâu, dù rất yêu mặt Mính ca, thì càng yêu linh hồn của Mính ca hơn!
Cố Giai Mính đọc vài trang, thấy giọng điệu fan đều giống nhau, nhất thời không hiểu có chuyện gì xảy ra, kéo lên tìm mấy bình luận hot để đọc mới hiểu được - là chuyện liên quan đến Lâm Thuần.
Nói thật, cậu đã gần như quên mất Lâm Thuần là ai rồi, ai mà còn nhớ nổi cái người đó khi mà nhà mình có một lão Mặc và một nhóc con đáng yêu như vậy? Không có việc gì thì cậu còn phải dỗ fan nữa kìa!
Lại tiếp tục kéo lên xem, cuối cùng cũng hiểu - là tam huynh đệ nhà linh cẩu ra tay.
Vụ việc này là do tam huynh đệ linh cẩu tự mình lên kế hoạch. Trước đây khi Cố Giai Mính từng hỏi thăm, ba người này đã sớm muốn xử Lâm Thuần, chỉ là khi đó hắn chưa nổi, phim chưa chiếu, nếu làm lớn sẽ ảnh hưởng tới việc quay và doanh thu phòng vé của Tiết Hoài Lỗ, hơn nữa khi ấy Lâm Thuần hoàn toàn vô danh, xử hắn lúc đó chẳng có gì đáng để khoe thành tích.
Tam huynh đệ này rất kiên nhẫn, nên quyết định chờ. Chờ phim quay xong, chờ khi tuyên truyền, chờ đến lúc chiếu rạp, chờ bộ phim đẩy Lâm Thuần lên hot thật sự - đúng lúc khán giả đang sôi nổi bàn tán về nam phụ mới nổi, khen kỹ năng diễn xuất, nói hắn thanh tú, nói hắn là phiên bản thời trẻ của Cố Giai Mính - thì tam huynh đệ linh cẩu... tung bom!
Lá trà bao ngơ ngác đúng ba giây... rồi phanh - nổ tung!
Lâm Thuần bị lôi khỏi fandom một lần nữa, lần này còn chơi lớn hơn: chỉnh sửa gương mặt thành giống hệt Cố Giai Mính rồi quay lại giả vờ vô tội. Fan bị sốc đến mức phát ghê.
Ý là sao? Bị tụi tôi vạch mặt rồi, giờ lại mặt dày quay lại giả dạng nam thần nhà tụi tôi để câu fan hả? Đây là lừa đảo!
Những fan từng mềm lòng với cái tên giả "Lâm Vân" giờ còn tức hơn nữa. Họ gào lên: tụi tôi phản bội Trà Trà á? Không đời nào! Tụi tôi yêu linh hồn cơ mà!
Tóm lại, Lâm Thuần phải cút khỏi giới giải trí! Sự tồn tại của hắn là một sự xúc phạm đối với toàn ngành!
Fan của Cố Giai Mính xé giỏi thế nào thì trong giới ai cũng biết. Người bình thường chẳng ai dám dây vào bọn họ. Trước mặt Cố Giai Mính, họ như một đàn chó săn lặng lẽ, nhưng một khi đã xuất hiện thì sức chiến đấu bùng nổ, chẳng ai dám đụng, vừa đoàn kết vừa bá đạo lại chẳng cần nói lý lẽ.
Lấy địa vị hiện tại của Cố Giai Mính mà đem so với một tên mới ra mắt như Lâm Thuần, bình thường sẽ bị nói là bắt nạt người mới. Nhưng chuyện lần này đặt lên ai cũng khiến người ta thấy khó chịu, rõ ràng là đang bám lấy nhiệt độ của Cố Giai Mính mà sống. Vậy nên trong giới không ai dám lên tiếng bênh vực Lâm Thuần, tất cả chỉ đứng nhìn fan của Cố Giai Mính - trong lúc chính cậu đang bận quay phim ở nước ngoài - xé Lâm Thuần không còn mảnh giáp.
Đến cả Trịnh Học Thiệu cũng làm bộ ngó lơ.
Trịnh ba ba là kiểu người chỉ chịu thua mỗi Cố Giai Mính thôi, còn lại không ai dễ hiếp được.
Tam huynh đệ linh cẩu cũng thật quá tay, đến cả video Lâm Thuần đi chỉnh dung ở nước ngoài cũng lôi ra được cho "Ánh Sáng Giải Trí" tung lên mạng. Mấy cái video này từ đâu mà có thì fan không thèm quan tâm, chỉ biết rằng đó là sự thật. Mà đã là thật thì cây búa nào cũng đập được - phải đập hắn bay khỏi cái vòng giải trí này, chứ mỗi ngày cứ nhìn thấy cái mặt giống hệt nam thần của mình là muốn nôn rồi. Ghê đến mức nằm mơ còn tỉnh vì buồn nôn!
Lâm Thuần cút khỏi giới giải trí!
Lâm Thuần cút khỏi giới giải trí!!
Lâm Thuần bây giờ thật sự đã sụp đổ hoàn toàn. Người đại diện từng nâng đỡ hắn, cho dù biết rõ thân phận thật của hắn, vẫn đánh cược vào sự gan dạ, toan tính và khả năng tạo chủ đề của hắn, chỉ cần kiếm được tiền thì tiếp tục dùng, không kiếm được thì lập tức bỏ, cũng tuyệt đối không vì hắn mà đắc tội với Cố Giai Mính. Trước mắt Lâm Thuần chỉ còn một con đường duy nhất: tiếp tục làm công cụ kiếm tiền cho phòng làm việc.
Cuối cùng cũng vất vả nổi tiếng được một chút, tưởng chừng sắp bước vào ván cờ lớn, có thể nhận được tài nguyên tốt hơn, thì ngay lúc này... gương mặt hắn lại không giữ được!
Di chứng của việc chỉnh dung đến rất nhanh. Khi quay lại bệnh viện từng chỉnh mặt, hắn mới phát hiện nơi đó đã đóng cửa. Nguyên nhân là vì đã dùng mặt của nhiều minh tinh nổi tiếng làm mẫu chỉnh sửa, đắc tội quá nhiều người trong giới, bị hàng loạt công ty kiện ra tòa. Chỉ riêng tiền bồi thường đã khiến bệnh viện không thể duy trì, cuối cùng buộc phải đóng cửa.
Số tiền sinh hoạt Mặc Uẩn Tề từng cho, Lâm Thuần đã đổ sạch vào chuyện chỉnh mặt. Giờ trong tay gần như chẳng còn bao nhiêu. Dù cộng thêm thù lao đóng phim, hắn cũng chỉ đủ để làm vài chỉnh sửa nhẹ, cố giữ lại chút diện mạo. Rốt cuộc hắn chỉ là tân binh, thù lao ít ỏi.
Cơ mặt hắn bắt đầu trở nên cứng đờ. Chút tiền còn lại chẳng đủ cứu vãn. Nỗ lực bao lâu, cuối cùng thấy được chút ánh sáng phía trước - lại đúng lúc gục ngã!
Lâm Thuần kiêu ngạo, không cam lòng, nhưng cũng chẳng nghĩ ra cách gì khác, vì lần này Mặc Uẩn Tề chắc chắn sẽ không ra tay nữa.
Ngay lúc ấy, tam huynh đệ nhà linh cẩu lại tung thêm một đòn chí mạng. Danh tiếng vừa mới có... tiêu tan sạch sẽ.
Tinh thần gần như sụp đổ, Lâm Thuần cảm thấy bản thân không còn sống nổi.
Đúng lúc đó, Cố Giai Mính đăng một dòng Weibo: Gieo nhân nào, gặt quả ấy. Nhân quả của ai, người đó tự gánh. Sau này Lâm Thuần ra sao không liên quan đến chúng tôi. Lá trà bao thôi làm ầm, về nhà chơi với con đi.
Lá trà bao nhóm: (●-●)
[Biết rồi ~]
[Mính ca quay phim vất vả quá ~]
[Trà Trà nhớ giữ an toàn nha, hun hun ~]
[Yêu anh nhiều nhiều ~]
[Không có con thì ôm mèo nhà em, Mính ca em yêu anh lắm!]
[Không có con thì ôm chó nhà em vậy!]
[Không có con, không mèo, không chó, không chồng, không người yêu thì em ôm gối - mà gối có in mặt Mính ca nha \(≧▽≦)/][Ơ trên kia sao giống em thế?]
[Em cũng vậy nè!]
[Cho ôm thêm phát nữa!]
[...... Một đám bị gì vậy trời!]
Người xem dưa sững sờ - [Vừa rồi còn xé nhau long trời lở đất, hùng hổ như muốn dẹp cả showbiz, Cố Giai Mính vừa lên tiếng một câu, cả hội quay ngoắt thái độ, như chưa có gì xảy ra. Đến tên Lâm Thuần cũng chẳng ai nhắc lại. Không bất thường thì là gì?!]
[Một hội kiểu này, ai mà dám đụng vô?]
[Nhưng mà... Cố Giai Mính đúng là rộng lượng thật. Đến vậy mà còn bỏ qua được?]
Một số người bắt đầu thấy thương Cố Giai Mính: [Chẳng lẽ sợ mang tiếng bắt nạt người yếu? Nhưng từ trước đến giờ Cố Giai Mính có sợ ai đâu? Người ta mắng trời mắng đất còn dám phát trực tiếp cơ mà.]
Bị dồn đến bờ tuyệt vọng, tưởng không còn gì níu giữ, Lâm Thuần lại bất ngờ thấy lòng nhẹ đi một nửa. Chính hắn cũng ngơ ngác. Cố Giai Mính... không định đẩy hắn đến đường chết? Tại sao lại buông tha? Thậm chí còn nói sau này mặc kệ hắn?
Hắn muốn cười, nhưng chẳng cười nổi. Vì hắn còn có thể làm gì? Mặt đã nát thế này, ai còn dám thuê đóng phim? Trong giới này, hắn đã bị đẩy đến tận mép vực, chẳng còn con đường nào khác.
Lâm Thuần nhốt mình trong phòng, kéo rèm kín mít. Căn phòng tối om. Hắn không muốn thấy ánh sáng, không dám soi gương, càng không muốn nhìn thấy gương mặt méo mó của mình. Tương lai hắn - đen kịt.
Đến giờ phút này, hắn mới thật sự hối hận. Nếu lúc trước chịu cầm số tiền Mặc Uẩn Tề cho mà sống bình yên ở nước ngoài, có lẽ nửa đời sau cũng không cần lo ăn mặc. Nhưng vì sao phải quay về? Vì sao không thể buông được cái hư vinh do showbiz mang lại?
Chiếc điện thoại đặt bên cạnh không ngừng rung. Suốt nửa tiếng, chưa dừng lại.
Lâm Thuần cứ thế ngơ ngác nhìn nó rung, cho đến khi pin sắp cạn, mới lặng lẽ cầm lên, đầu óc mơ hồ bấm nút nghe. Một giọng nói khàn khàn, mỏi mệt vang lên: "Con à... về nhà đi, mẹ nhớ con."
Chỉ một câu ấy, nước mắt Lâm Thuần tuôn ra.
Còn có nhà để quay về không? Hắn... còn có thể trở lại không?
Tiết Hoài Lỗ thật sự không ngờ Cố Giai Mính lại dễ dàng buông tha cho Lâm Thuần như vậy. Dù gì lúc mới gặp lại, ánh mắt Cố Giai Mính nhìn Lâm Thuần hệt như muốn lột luôn lớp da trên mặt hắn xuống. Tiết đạo vội vàng gửi WeChat, định hóng chút chuyện bên lề: "Cậu bị người khác nhập hồn à?"
Cố Giai Mính mỉm cười trả lời: "Có con rồi, tôi phát hiện sát khí mình giảm đi nhiều lắm, ngày càng hiền lành rồi!"
Tiết Hoài Lỗ: "Nói chuyện đàng hoàng coi!"
Cố Giai Mính bật cười. Cậu thật sự cảm thấy từ khi có con, suy nghĩ của mình thay đổi nhiều lắm. Bốn nhóc quấn lấy cậu cả ngày, giờ cậu không còn thích mấy chuyện ẩu đả nữa, chỉ muốn có một cuộc sống yên ổn. Ép Lâm Thuần đến đường cùng, thật sự không phải điều cậu muốn thấy.
Cậu nhắn lại: "Tôi không thể để fan của mình vướng vào nhân quả vì tôi. Nếu Lâm Thuần nghĩ quẩn mà tự tử, cả nhóm lá trà bao sẽ bị mang tiếng là hung thủ. Fan tôi đông như vậy, lỡ để từng ấy người vì một kẻ như hắn mà phải day dứt cả đời thì tôi không nỡ."
Yêu thương là chuyện hai chiều, fan bảo vệ cậu, cậu cũng muốn bảo vệ họ.
"Hơn nữa mặt Lâm Thuần giờ cũng không giữ được nữa rồi, sắp chẳng còn giống tôi. Mỗi tháng hắn phải tốn bao nhiêu tiền điều trị, thuốc thang còn rút ngắn tuổi thọ. Đây là quả báo hắn phải nhận. Giữ lại cái mạng đó, để hắn về nhà phụng dưỡng cha mẹ. Dù gì cha mẹ sinh nuôi hắn bao nhiêu năm cũng đâu dễ dàng gì, chẳng thể để hắn ngay cả một chút hiếu đạo cũng không có."
Tiết Hoài Lỗ suy nghĩ một hồi, thấy Cố Giai Mính nói cũng đúng. Hắn trầm mặc chốc lát rồi mới nhắn lại: "Đúng là có con rồi sẽ thay đổi rất nhiều suy nghĩ. Cậu bây giờ khác lắm rồi, không còn hay nổi nóng nữa. Nhà cậu có mấy đứa nhóc vậy?"
Cố Giai Mính lập tức ưỡn ngực đầy tự hào: "Bốn đứa!"
Tiết đạo: "Đều là cậu sinh hả?"
Cố Giai Mính: "Mặc Uẩn Tề sinh!"
Tiết đạo: "...... Ha hả!"
Cố Giai Mính: "......"
"Ha hả" là ý gì? Hai chữ kia sao nghe như đang châm chọc người ta vậy? Được rồi, block luôn!
Tiết đạo định đùa thêm vài câu với Cố Giai Mính, còn tính rủ cậu qua vòng bạn bè thả tim ảnh mình vừa đăng, nào ngờ chưa kịp nói xong đã bị block thật. Hắn tức giận đập bàn: "Cái con hồ ly này càng ngày càng được cưng chiều, tính khí càng lúc càng lớn!"
Lúc này trong giới lại có thêm một chuyện nhỏ: một người từng cùng quay chương trình 《Mang theo bảo bối đi du lịch》 với Cố Giai Mính và Bạch Húc Thành - sau khi rút khỏi showbiz - đã về quê mở tiệm lẩu. Dù gì cũng từng là minh tinh, lại nổi tiếng, hiệu ứng truyền thông tốt, món ăn ngon, giá cả hợp lý, nghe nói giờ buôn bán rất ổn.
So với kết cục của Lâm Thuần thì đúng là một trời một vực.
Cố Giai Mính nghe chuyện xong, bế mấy nhóc vào lòng, nghiêm túc dạy dỗ: "Đây chính là ví dụ điển hình của lòng tham không đáy. Không hại người là điều cơ bản nhất khi làm người. Làm hại người khác, cuối cùng cũng là hại chính mình. Phải biết điểm dừng, chuyện mình không kiểm soát được thì đừng cố, cứ về nhà đàng hoàng. Ở nhà vẫn còn cha mẹ, lúc nào cũng có cơm ăn."