Hoàng đế không giải thích, mà chỉ dịu giọng bảo: "Mau ăn đi, nhịn đói nữa là sẽ gầy đi đó..."
Cảm giác được chăm sóc khiến nàng cảm thấy vô cùng lạ lẫm.
Mặt Phó Nhiêu hơi ửng hồng, nàng ngẩn người đi về phía góc Tây, ôm hộp đồ ăn xuống rồi ngửi thử, hương thơm ngào ngạt, vẫn còn hơi ấm.
Đang định mở hộp thì sực nhớ ra gì đó, nàng cười hỏi Hoàng đế: "Bệ hạ, thần nữ có thể quay về ăn không?"
Hoàng đế lười nhác nghiêng người về phía chiếc giường, lại cầm quyển sách lên, hai chân bắt chéo, nhàn hạ nói: "Nếu nàng không sợ người khác biết thì cứ xuống đi..."
Mặt Phó Nhiêu đông cứng, nàng âm thầm vén một góc rèm lên, loan giá đã rời khỏi hoàng trướng từ lúc nào.
Xe của Hoàng đế là trung tâm của sự chú ý, nếu bây giờ nàng kêu dừng long xa rồi đi ra ngoài...
Thôi bỏ đi.
Phó Nhiêu ôm hộp đồ ăn trốn trong góc xe mở hộp ra, nàng vừa quay lưng thì bỗng hốt hoảng nhớ ra quay lưng về phía Hoàng đế là vô lễ, vậy nên mới cắn nửa cái bánh đã phải vội vã quay lại, khi nàng lén nhìn Hoàng đế thì thấy chàng đang như có như không mỉm cười nhìn mình.
Phó Nhiêu xấu hổ cười một tiếng, nghiêm túc ngồi quỳ rồi ăn từng miếng nhỏ, ánh mắt đảo liên tục vì sợ.
Trong mắt của Hoàng đế, dáng vẻ của nàng như một bé mèo đang ăn vụng vậy.
Khoảng một khắc sau, Phó Nhiêu ngoan ngoãn ăn hết ba tầng điểm tâm, nàng không kiềm được mà l.i.ế.m mẩu vụn dính trên môi, Hoàng đế nhìn đầu lưỡi của nàng, không biết nhớ đến chuyện gì mà cảm thấy miệng đắng lưỡi khô. Chàng dời mắt, tự rót cho mình một chén trà, lại tiện tay đưa cho Phó Nhiêu một chén.
Đúng thật là Phó Nhiêu rất khát, nàng đặt hộp đồ ăn sang một bên, không hề nghĩ ngợi gì mà nhận trà uống ừng ực.
Sau đó, nàng nghĩ lại và nhận ra Hoàng đế rót trà cho mình...
Phó Nhiêu sợ run tay, chiếc chén tử sa suýt nữa rơi xuống. Nàng cuống cuồng ôm chén tử sa vào ngực, ngại ngùng không dám nhìn Hoàng đế.
Hoàng đế bật cười trước dáng vẻ của nàng. Phó Nhiêu ảo não mím môi.
Lúc nào chàng cũng đối xử tốt với mình, là một người hoàn toàn khác với vị Hoàng đế kiên định trong mắt người khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Chàng đã bỏ bao công sức gọi nàng đến trước khi khởi giá, đợi nàng lên xe rồi mới gỡ hoàng trướng khởi giá.
Chàng chuẩn bị hộp đồ ăn, rồi còn tự rót trà cho nàng...
Có đần đến mấy cũng đoán ra được tấm lòng của Hoàng đế.
Phó Nhiêu đặt chiếc chén tử sa xuống, ôm hộp đồ ăn vào lòng rồi ngồi quỳ trong góc. Dường như chỉ có làm như thế thì mới có thể lấp đầy sự trống trải và bất an trong lòng.
Vừa rồi khi theo đội nghi thức ra khỏi cổng thành, từ lời xì xào bàn tán của nhóm quan viên, nàng biết được lần này Thái Hoàng Thái hậu đi tuần là muốn đích thân chọn phi tần cho Hoàng đế, muốn chọn một nhóm phi tử trẻ trung vào cung hầu hạ chàng.
Rất nhanh thôi, lần đi tuần mùa thu này sẽ có nhiều người mới được sủng hạnh.
Chàng có những bông hoa mới thì sẽ quên chuyện giữa bọn họ đi thôi.
Trước mắt, ngoài việc giả ngu thì cũng chỉ có kéo dài thời gian.
Lát sau, tiếng Lãnh Hoài An ở ngoài xe truyền tới: "Thưa bệ hạ, Lễ bộ đưa một quyển sổ con đến, là danh sách quý nữ trong cuộc săn b.ắ.n mùa thu hôm nay. Thái Hoàng Thái hậu sai người đưa đến cho bệ hạ xem ạ."
Hoàng đế chẳng thèm ngẩng đầu lên mà chỉ bình thản nói: "Đưa vào đây."
Lãnh Hoài An đưa quyển sổ qua rèm lụa, Hoàng đế duỗi tay nhận lấy nhưng lại không để ý mà không đón được, quyển sổ bị rơi xuống sàn. Phó Nhiêu vội dịch người tới, nhặt sổ lên đưa cho chàng.
Hoàng đế không cầm quyển sổ mà chỉ lặng lẽ nhìn nàng.
Mắt chàng trong như biển, tựa nước lặng chảy sâu, hun hút không thấy đáy, thật sự khiến người khác không đoán ra được suy nghĩ của chàng.
Phó Nhiêu không dám nhìn thẳng mắt chàng, chỉ lặng lẽ dâng quyển sổ lên.
Hoàng đế thầm thở dài, nhận quyển sổ rồi chỉ vào ghế kê chân cạnh mình: "Ngồi nghỉ một lát đi."
Phó Nhiêu quỳ đau đầu gối nên ngồi xuống ghế kê chân. Lúc nàng điều chỉnh tư thế ngồi thì một góc ống quần lộ ra, may là quan phục dài vừa đủ nên nàng có thể che lại, ngồi ngay ngắn.
"Muốn ngủ không?"
Chốc lát lại truyền đến lời hỏi han ân cần của chàng.
Phó Nhiêu ngơ ngác, khóe mắt nhìn qua giường rồng... Nàng vội lắc đầu: "Thần nữ không buồn ngủ."