Trong chính phòng, Phó Nhiêu cùng Dương San San đỡ Dương phu nhân ngồi ở bên cạnh chậu than, hạ nhân thay chủ tử đi chuẩn bị xiêm y và đồ ăn.
Dương San San tìm một cái áo choàng dày phủ thêm cho Phó Nhiêu, đỡ vai nàng, nước mắt giàn giụa: “Nhiêu Nhiêu, sao tỷ lại tới đây? Lá gan của tỷ quá lớn, đó chính là Cẩm Y vệ, ấy vậy mà tỷ nói ngăn là ngăn.”
Dương phu nhân ngược lại nhìn ra một ít manh mối, dịu dàng hỏi: “Chẳng lẽ là con quen biết Lưu chỉ huy?”
Tay Phó Nhiêu đã lạnh đến đỏ lên, hơ trên chậu than sưởi ấm, nàng cười nói: “Ta ở Gia Châu kết giao với Đô đốc phủ thiêm sự Hoắc Sơn tướng quân, Hoắc Sơn quen biết Lưu Đồng, đoán chừng Lưu Đồng là nể mặt ta.”
Dương phu nhân nghe vậy nước mắt tuôn rơi: “Con à, đại ân này có nói cảm ơn cũng không hết được, đứa nhỏ nhà ta thân thể không tốt, giờ có cơ hội này, liền có thể mang theo chút thuốc bên người nên có thể chống đỡ mấy ngày.”
Phó Nhiêu nghĩ đến chuyện Dương gia, lộ ra nghi hoặc: “Phu nhân, sao đột nhiên lại hạ ngục Dương đại nhân?”
Dương phu nhân lắc đầu thở dài: “Ta cũng không tiện nói, đoán chừng là trúng gian kế của tặc nhân.”
“Là ai muốn hại Dương đại nhân?”
Đáy mắt Dương phu nhân hiện lên một tia tối tăm, cụp mắt xuống, không nói tiếp.
Ngược lại Dương San San hừ lạnh một tiếng, dựa vào Phó Nhiêu ngồi xuống, giọng nói lạnh lùng: “Còn có thể là ai? Nhất định là Thông chính sứ Mai gia, phụ thân muội chăm chỉ, hai năm liên tục thành tích thượng thừa, Mai đại nhân kia nhất định là lo phụ thân muội thay thế hắn, cho nên bày ra kế xảo quyệt này để loại bỏ phụ thân muội”
Phó Nhiêu hỏi: “Có cách nào chứng minh Dương đại nhân trong sạch không?”
Dương San San cười khổ nói: “Ngày đó đúng là cha muội đang trực, bất luận như thế nào cũng không thoát được tội, đây cũng là nguyên nhân Thánh thượng hạ ngục ông, trừ phi là Thánh thượng sai người điều tra kỹ, có thể tra ra cha muội là bị người ta hãm hại, nếu không thì sẽ không thay đổi được gì.”
“Chẳng lẽ thánh thượng không điều tra sao?” Trong ấn tượng của Phó Nhiêu chàng không phải là Hoàng đế ngu ngốc.
Lúc này Dương phu nhân lại nói tiếp: “Quy trình làm việc của Thông chính ty bày ra ở đó, chứng cứ vô cùng xác thực, mấy năm gần đây quyền lực Nội các càng ngày càng tăng, địa vị Thông chính ty không bằng lúc trước, Thánh thượng ngày ngày đều phải lo liệu nhiều việc, nào có thời gian rảnh rỗi chú ý mỗi Thông chính ty? Hơn nữa phụ thân con bé ít khi xuất hiện trước mặt Thánh thượng, Thánh thượng làm sao mà nghĩ đến việc có người hại ông ấy chứ?”
Phó Nhiêu vẫn chưa từ bỏ ý định: “Phong tấu chương kia ở đâu, sau đó tìm được ở đâu?”
“Sáng sớm hôm đó phụ thân con bé sửa sang lại tấu chương của một ngày trước rồi đưa tới Văn thư phòng, hẳn là trước khi ông ấy đến Văn thư phòng đã có người lén đặt tấu chương ở dưới bàn của ông ấy, nhìn giống như là lơ đãng rơi trên mặt đất, muốn tra thì cũng là dấu vết không thể tìm ra được!” Dương phu nhân nhắm mắt hít thở sâu, cũng biết rằng chuyện này tuy nhỏ nhặt nhưng lại liên quan đến ngoại giao của đất nước, e rằng sẽ không có kết cục tốt đẹp, chắc chắn sẽ có người tịch thu nhà và bị đày vào ngục.
Phó Nhiêu suy nghĩ: “Sao lại không thể tra chứ, ví dụ như Thái Y viện chúng ta, mỗi ngày ai làm nhiệm vụ đều sẽ có ghi chép lại, mỗi ngày ra vào, người gác cổng cũng có ghi chép, bằng cách tổng hợp cả hai bên thì sẽ có thể biết người nào đã đi vào, người nào không nên tới mà lại tới, luôn luôn có thể tìm được dấu vết để lại!”
Dương phu nhân bật cười: “Con cho rằng Thánh thượng không tra? Ngay tức khắc phái người của viện Đốc Sát đến Thông chính ty đối chiếu danh sách, kết quả cũng không có gì dị thường.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
“Phái người nào điều tra án?” Phó Nhiêu hỏi. “Phó đô Ngự sử Phó đại nhân.”
Nàng đột nhiên nhớ tới lần trước Dương gia thay nàng nói chuyện, muốn cho Phó Khôn về Quốc Tử Giám học tập, lại bị Mai đại nhân trách cứ.
Nếu như Phó gia cùng Mai gia âm thầm cấu kết, có thể khi Phó đại lão gia tra án, cố ý giúp Mai Thông chính che giấu, từ đó định tội cho Dương đại nhân?
Vừa nghĩ tới khả năng này, tóc gáy Phó Nhiêu đều dựng thẳng lên.
Những chuyện triều chính này không phải là chuyện mà một cô nương như nàng có thể nhúng tay vào.
Nhưng nếu là bởi vì lần trước Dương gia cầu xin giúp nàng, khiến cho Dương gia đắc tội Phó gia mà dẫn đến hôm nay ba nhà Lý, Mai, Phó liên kết chống lại Dương gia thì nàng không thể khoanh tay đứng nhìn.
“Không được, chúng ta phải nghĩ biện pháp…”
“Đợi đã!” Dương San San đột nhiên nhớ tới cái gì, nắm lấy cổ tay Phó Nhiêu, kích động nói: “Muội nhớ tới một chuyện, thư phòng của cha muội có danh sách Thông chính ty đang trực tháng này, cha muội là người cẩn thận, làm mọi việc đều lưu lại.”
Dương San San nói tới đây, Dương phu nhân chợt nhớ tới tên nô tì hôm nay theo Dương Thanh Hà vào cung, quay về chuyển lời, nói cái gì mà danh sách bị thay đổi, bản gốc ở thư phòng.
Mắt Dương phu nhân sáng ngời, vội vàng đẩy Dương San San: “Con mau đi tìm.”
Không bao lâu sau, Dương San San đẩy cửa thư phòng của Dương Thanh Hà đi vào tìm danh sách, ba người lập tức mở ra xem.
Thoạt nhìn không nhìn ra cái gì.
Phó Nhiêu lại cất kỹ phần danh sách này ở trước ngực: “Nếu như bản gốc thật sự bị thay thế, chứng tỏ danh sách giả tất có vấn đề, so sánh hai bên sẽ biết là ai vào Thông chính ty. Tỷ cũng không biết có thể giúp được hay không, tỷ tạm thời nghĩ cách đưa danh sách này vào cung.”
Dương San San kinh ngạc nhìn nàng: “Phó tỷ tỷ, đây là chuyện cực kỳ nguy hiểm, không thể khiến tỷ vì nhà muội mà chết.”
Phó Nhiêu xoa xoa hai má và cười với nàng ấy: “Yên tâm đi, lần trước ở hành cung, bệ hạ ban cho tỷ yêu bài, cho phép tỷ vào cung bất cứ lúc nào, trước mắt ngoại trừ tỷ, không ai có thể giúp mọi người đưa chứng cứ này vào.”
Dương phu nhân nghe vậy trong lòng xúc động, nước mắt rơi xuống như mưa, kéo con gái quỳ xuống dưới chân nàng: “Đại ân đại đức của Huyện chúa không thể báo đáp hết…”
Phó Nhiêu vội vàng nghiêng người tránh ra, nâng bà dậy: “Người đây là đang làm khó ta, mọi người nhất định phải chống đỡ và chờ tin tức của ta.”