Nói xong Đỗ Quang không kìm được cảm xúc, lao tới chỗ Thái Chấn Anh, túm lấy cổ áo đối phương, định đ.ấ.m cho hắn một quyền.
Thấy người hiền lành như Đỗ Quang cũng nổi giận thật sự muốn đ.á.n.h người, Thái Chấn Anh lập tức sợ hãi hét lên: "Đừng đ.á.n.h vào đầu! Tôi đang là bệnh nhân đấy!!"
"Nói nữa tôi cũng có trộm được ổ cứng đâu!! Ổ cứng vẫn luôn ở trong tay Giang Lâm mà... Á!!!"
Đỗ Quang đ.ấ.m một quyền vào má phải Thái Chấn Anh — nhưng lại tránh được chỗ bị thương của hắn một cách hoàn hảo.
Tuy nhiên Thái Chấn Anh cũng vì thế mà "dính chàm" thêm một chỗ: Mũi hắn chảy máu.
Mà Đỗ Quang lại như đột nhiên nghĩ ra điều gì, hai tay giữ chặt vai Thái Chấn Anh: "Ông nói ông gọi điện cho Giang Lâm là khi nào?"
Thái Chấn Anh run lên: "Trong... trong nước khoảng bảy tám giờ sáng?"
"Tháng mấy!"
Thái Chấn Anh nhanh chóng báo ra một ngày.
"Không đúng!" Đỗ Quang đột nhiên đứng thẳng dậy, "Thời gian không khớp!"
Thái Chấn Anh ôm mũi kêu oai oái: "Cái gì không khớp? Chính miệng Giang Li đã thừa nhận cô ta làm mà!... Sao lúc đó mình lại quên không ghi âm lại nhỉ?"
Đỗ Quang không để ý đến hắn, chỉ quay người về phía nhóm Khương Mịch Tuyết, vẻ mặt hoảng loạn: "Tôi... chiều nay tôi đến trường đại học A Lâm từng làm việc, gặp các đồng nghiệp của cô ấy."
"Rất nhiều người trong số họ còn chưa biết A Lâm đã qua đời, có kể cho tôi nghe một số chuyện khi cô ấy từ chức."
"Nhưng họ nói thời gian A Lâm đến làm thủ tục từ chức muộn hơn một tháng so với thời gian Thái Chấn Anh nói chuyện điện thoại với A Lâm!!"
"Nếu A Lâm đã gặp chuyện từ một tháng trước, vậy sao cô ấy có thể xuất hiện ở trường đại học sau một tháng để làm thủ tục từ chức được?"
...
Và đúng lúc này, trong một căn nhà dân ở hướng khác của thành phố nhỏ, Giang Li bị Douis bóp cổ ấn vào tường.
Cổ cô ta đỏ bừng, mắt tràn đầy hoảng sợ: "Cứu, cứu mạng!"
"Hôm nay để bọn họ chạy thoát, tôi cũng không ngờ tới mà!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Douis bóp cổ Giang Li, nhìn chằm chằm cô ta một lúc lâu, ánh mắt âm hiểm như rắn độc, sau đó bỗng nhiên cười nhạo thành tiếng: "Thực ra để bọn họ chạy thoát cũng chẳng sao, tôi nghĩ tên họ Thái kia sau cú sốc này cũng sẽ biết cái gì nên nói ra ngoài, cái gì không nên nói."
"Nhưng mà, Giang Li, không thể không nói, cô đúng là một ả đàn bà độc ác giỏi ngụy trang."
"Chỉ nhìn bề ngoài của cô, ai mà ngờ được cô lại g.i.ế.c c.h.ế.t chị ruột của mình chứ?"
Giang Li cố gắng đưa tay đ.ấ.m vào cánh tay Douis, nhưng xét về sức lực, cô ta hoàn toàn không đấu lại đối phương.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Đợi đến khi cô ta dần ngạt thở mất hết sức lực, Douis mới buông tay, để Giang Li ngã "bịch" xuống đất.
Giang Li mềm nhũn người trên sàn, vừa thở hồng hộc, trên mặt đầy nước mắt sinh lý: "Tôi, tôi chỉ là ghen ghét chị ấy..."
Rõ ràng mọi người có cùng cha mẹ, ngoại hình không khác nhau mấy, thậm chí học cùng chuyên ngành, chỉ là cô ta nhỏ hơn Giang Lâm hai tuổi mà thôi. Cả thế giới dường như chỉ biết đến Giang Lâm mà không biết đến cô ta, Giang Li... Thậm chí ở Mỹ, vì phiên âm tên quá giống nhau, mọi người còn thường xuyên gọi nhầm hai người...
Cô ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Tôi sống không tốt, dựa vào cái gì chị ấy có thể hào nhoáng rực rỡ như vậy?!"
Douis không nhịn được cười lên: "Tôi thật không ngờ cô lại không biết tự lượng sức mình đến thế."
"Chưa nói đến bộ dạng trốn chui trốn lủi t.h.ả.m hại hiện tại của cô, chỉ nói riêng một tháng đó — cô vẫn chưa nhận ra sự chênh lệch giữa cô và Giang Lâm sao?"
Mắt Giang Li bỗng mở to.
Tuy nhiên châm chọc Giang Li không phải mục đích của Douis. Đợi chế giễu đủ rồi, hắn mới ghé sát tai Giang Li: "Hơn nữa lúc trước khi cô tìm đến bọn tôi, nhờ giúp gán tội g.i.ế.c người cho tên lang thang kia, sao không nói cho tôi biết, trong tay chị cô còn có ổ cứng dữ liệu của Ám Quang Công nghệ?"
Tay Giang Li vớ được thứ gì đó, đập mạnh vào người Douis!
Nhưng Douis đã sớm phòng bị, đưa tay ra dễ dàng chặn được Giang Li. Hắn hất văng món đồ trang trí cô ta vừa cầm được, một lần nữa dùng sức bóp chặt cổ Giang Li: "Nói! Ổ cứng ở đâu?!"
...
Tại khách sạn.
Vì câu nói của Đỗ Quang, Thái Chấn Anh cảm thấy lông tóc dựng đứng cả lên: "Xã hội hiện đại anh kể chuyện ma quỷ gì thế!"
"Tôi nói cho anh biết, chiêu này không dọa được tôi đâu!"
Đỗ Quang lại tìm ra lịch sử tin nhắn giữa mình và một đồng nghiệp của Giang Lâm — trên đó ghi rõ ràng thời gian Giang Lâm từ chức là ngày tháng năm nào.