Sau Khi Chuyên Gia Tội Phạm Trở Thành Sao Nữ Nhiều Tai Tiếng

Chương 272



 

 

 

"Vậy không nói nhiều lời vô nghĩa nữa, chúng ta trực tiếp công bố chủ đề ghi hình kỳ này — Chiến tranh truy kích tại lâu đài!!"

 

Nghe thấy hai chữ "truy kích", Đàm Thần Thần - người chỉ nhìn dáng người là biết không giỏi chạy nhảy - sắc mặt tái mét ngay tại chỗ.

 

Điền Nhuế Vũ và Bạch Lộ Hàn trông còn tương đối bình tĩnh, rốt cuộc tham gia chương trình này, họ ít nhiều cũng có chút chuẩn bị tâm lý. Tuy nhiên dù sao cũng là lần đầu tiên đến, nên cảm xúc hai người ít nhiều có chút căng thẳng.

 

Ngược lại thần sắc của các khách mời cố định thì thoải mái vô cùng: "Chỉ thế thôi á?"

 

"Chẳng phải là chạy thôi sao, mấy kỳ trước chúng ta chạy trốn còn chưa đủ nhiều à?"

 

Vinh Dật càng xắn quần lên, khoe cơ bắp chân với đồng nghiệp: "Nhìn cơ bắp chân này của tôi xem, vợ tôi bảo tôi có thể giải nghệ đi thi chạy Marathon được rồi đấy."

 

Những người khác sôi nổi cười ha hả khen Vinh Dật là Thị đế trung niên tái tạo nghề nghiệp.

 

Sau đó Đạo diễn Dịch tuyên bố: "Lần này là chiến đấu theo đội, các khách mời hai người một đội, tự chiến đấu với nhau. Đội nào còn lại cuối cùng sẽ là người chiến thắng, nhận được phần thưởng mà tổ chương trình đã tỉ mỉ chuẩn bị cho mọi người."

 

Ông còn chưa công bố quy tắc loại trừ cụ thể là gì, các khách mời khác đã tranh nhau ùa về phía Khương Mịch Tuyết: "Mịch Tuyết! Cứu vớt tui với!"

 

"Tuyết! Những ngày tháng chúng ta kề vai chiến đấu trước kia, em còn nhớ không!"

 

"Anh là người lớn tuổi nhất, em phải giúp đỡ người già chứ!!!"

 

"Lập đội với tôi!"

 

"Với tôi!"

 

Ba vị khách mời bay còn hơi ngơ ngác, vẻ mặt m.ô.n.g lung nhìn về phía Khương Mịch Tuyết đang bị mọi người vây quanh.

 

Đạo diễn Dịch: "Tình hình phân đội xác định bằng cách bốc thăm."

 

Các khách mời: "..."

 

Sau đó khi bốc thăm ai nấy đều cầu nguyện: "Thiên linh linh địa linh linh, phù hộ nhất định phải phân vào cùng một đội với chị Khương a!!"

 

Kết quả phân đội được công bố, Lộ Tư Trạch người thành công bốc được thăm cùng đội với Khương Mịch Tuyết mặt mày hớn hở: "Tốt quá rồi! Tôi biết ngay tôi là đối tượng được thần may mắn chiếu cố mà!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Những người khác thì vẻ mặt đầy căm phẫn.

 

Ngay sau đó, tổ đạo diễn gọi người áo đen đến, đeo cho các khách mời một thiết bị, đồng thời tuyên bố: "Trên thiết bị này hiển thị giá trị sinh mệnh ban đầu của mọi người. Một khi giá trị sinh mệnh về 0, tức là bị loại."

 

"Giá trị sinh mệnh ban đầu của mỗi người đều khác nhau. Ngoài ra trong khu vực này có rải rác các loại vũ khí khác nhau, khách mời sau khi nhặt được có thể dùng vũ khí tấn công người khác."

 

Quá trình đeo thiết bị giá trị sinh mệnh là công khai, thế là mọi người liền thấy trên thiết bị giá trị sinh mệnh được phân cho Khương Mịch Tuyết, hiển thị một con số "1" to đùng.

 

Nụ cười trên mặt Lộ Tư Trạch biến mất, chuyển sang trên mặt các khách mời khác.

 

"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha —"

 

"Này, Hiểu Thanh, vừa nãy ai bảo mình là con cưng của thần may mắn ấy nhỉ?"

 

Ngay cả ba vị khách mời mới đến cũng gia nhập hàng ngũ trêu chọc Lộ Tư Trạch.

 

"Tư Trạch à, hôm nay anh dạy cậu một câu, gọi là huyền học không cứu được kẻ xui xẻo, tiền bạc không đổi được số mệnh — tiếp theo cố lên nhé!!"

 

Ngược lại Khương Mịch Tuyết, từ đầu đến cuối thần sắc ổn định và bình tĩnh nhất —

 

Rốt cuộc tổ chương trình muốn ra tay trừng trị cái "bug" là cô, cũng không phải chuyện ngày một ngày hai.

 

Rất nhanh các khách mời đều đã chuẩn bị xong, chia nhau xuất phát từ các lối vào khác nhau của mê cung vườn hoa bên ngoài lâu đài, tiến về phía bên trong lâu đài.

 

Tường vây của mê cung vườn hoa này cơ bản được tạo thành từ cây bụi tự nhiên, có thể thấy là trồng một số loại hoa, nhưng mùa này chưa đến lúc nở hoa, chỉ có thể nhìn thấy một ít lá cây. Ngoài ra, một số góc còn dựng những cột đá trắng phong cách Hy Lạp, hẳn là để du khách chụp ảnh làm cảnh.

 

Chiều cao tường vây chừng hai mét, đảm bảo các khách mời dù có nhảy lên cũng không nhìn thấy toàn cảnh mê cung.

 

Mỗi tiểu đội xuất phát cùng nhau. Từ khi bước vào mê cung, thần sắc Lộ Tư Trạch rất ủ rũ: "Huyền học không cứu được kẻ xui xẻo, tiền bạc không đổi được số mệnh, huyền học không cứu được kẻ xui xẻo, tiền bạc không đổi được số mệnh..."

 

Khương Mịch Tuyết sau khi quan sát sơ qua địa hình, hỏi Lộ Tư Trạch: "Cậu muốn thắng không?"

 

Lộ Tư Trạch: "Đương nhiên là muốn chứ!"

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

"Nhưng chị Khương à, cái giá trị sinh mệnh 1 điểm này của chị... Đội ta tương đương với bẩm sinh thiếu một mạng rồi a!!"

 

Một chút giá trị sinh mệnh, cái này còn giòn hơn cả bà nội 80 tuổi của cậu, chắc ăn một đòn là bị loại ngay. Một mình cậu làm sao chống lại tổ hợp hai người của đội khác?