Sau Khi Chuyên Gia Tội Phạm Trở Thành Sao Nữ Nhiều Tai Tiếng

Chương 273



 

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

 

"Chúng ta vẫn là nhanh chóng tìm đường vào bên trong lâu đài đi, đến lúc đó tìm được vũ khí trước may ra còn có chút phần thắng," Lộ Tư Trạch gãi đầu nói, "Nhưng chỗ này có ngã rẽ, chúng ta nên chọn bên nào đây?"

 

Cậu đang cảm thấy xuất quân bất lợi, mới đi chưa được hai bước đã bị làm khó, cái kế hoạch muốn nhanh chóng tìm đường này sắp tan thành mây khói rồi.

 

Tuy nhiên Lộ Tư Trạch vừa quay đầu lại, liền thấy Khương Mịch Tuyết đăm chiêu nhìn cây cột đá ở góc kia — sau đó cô lùi lại hai bước, chạy lấy đà, nhảy lên, rồi vèo một cái đã leo lên đỉnh cột đá.

 

Cột đá này cao ngang ngửa tường rào mê cung bên cạnh, đứng trên đó, tình hình hướng đi của toàn bộ mê cung cơ bản đều thu vào trong tầm mắt.

 

Lộ Tư Trạch: "?!"

 

Các khách mời đi vào từ lối vào khác, đột nhiên phát hiện trên đỉnh rào chắn mê cung bên kia có thêm bóng người: "!!!"

 

Tổ đạo diễn đang nhàn nhã uống nước ngoài lâu đài, cứ ngỡ lần này dùng 1 điểm giá trị sinh mệnh sẽ hạn chế được Khương Mịch Tuyết: "???"

 

Còn có thể chơi như vậy sao????

 

Đạo diễn Dịch chính là "kẻ xui xẻo" đang uống nước kia.

 

Nhìn thấy hình ảnh trên màn hình giám sát, ông không nhịn được, phun hết ngụm nước trong miệng ra.

 

Cũng may phó đạo diễn Vương giờ đã luyện thành phản xạ, kịp thời xoay đầu đạo diễn Dịch sang một bên, cứu được cái màn hình giám sát đắt tiền của tổ chương trình.

 

"Khụ khụ khụ..." Ho sặc sụa một hồi, đạo diễn Dịch cuối cùng cũng lấy lại được hơi, ngay lập tức hét lên: "Mau, trừ điểm sinh mệnh của Khương Mịch Tuyết!!"

 

Tổ chương trình kỳ này cố ý đưa vào quy tắc giá trị sinh mệnh, chính là để khi các khách mời có hành vi "khác người", có thể thẳng tay trừng trị bọn họ!!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nào ngờ phó đạo diễn Vương nghe xong, chần chừ nhắc nhở: "Nhưng mà, Khương Mịch Tuyết vốn dĩ chỉ có một điểm sinh mệnh thôi..."

 

Cửa lâu đài còn chưa vào đã loại một khách mời, thế thì cũng quá kỳ cục rồi...

 

Đạo diễn Dịch: "..."

 

Mà Khương Mịch Tuyết đang quan sát địa hình trên cột đá cũng nghe thấy tiếng gầm rú của đạo diễn Dịch qua tai nghe: "Khương Mịch Tuyết! Mau xuống khỏi đó ngay!!"

 

Khương Mịch Tuyết bình tĩnh đáp lại: "Mọi người có thể trừ điểm sinh mệnh của tôi."

 

Bên ngoài mê cung, đạo diễn Dịch nghe Khương Mịch Tuyết trả lời, im lặng một lát rồi càng tức hơn: Cô ấy cố ý!!

 

Tổ đạo diễn rất tức, nhưng tổ đạo diễn cũng chẳng làm gì được Khương Mịch Tuyết.

 

Cuối cùng bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn Khương Mịch Tuyết ngồi trên cột đá ngắm nghía chán chê, sau đó thong thả trượt xuống, nói với Lộ Tư Trạch: "Đi thôi, tôi tìm được đường vào rồi."

 

Và sự thật trong quá khứ đều chứng minh, những gì Khương Mịch Tuyết nói ra thường không có chuyện không thực hiện được.

 

Mặc dù từ lối vào đến cửa lâu đài là một khoảng cách khá xa — trước đó nhân viên tổ chương trình đến khảo sát địa hình đã từng bấm giờ thử, trong điều kiện có bản đồ trong tay, đi từ bất kỳ lối vào nào đến cửa lâu đài cũng mất khoảng 5 đến 10 phút. Nếu không biết đường tắt, đi loanh quanh trong đó cả tiếng đồng hồ cũng là chuyện bình thường.

 

Chưa kể để tăng thêm không khí, họ còn lắp đặt loa và các cơ quan nhỏ khắp mê cung, thỉnh thoảng tạo ra tiếng động trên đường đi của các khách mời để đạt hiệu quả hù dọa thần hồn nát thần tính.

 

Tuy nhiên, những tiếng động nhỏ này không dọa được Khương Mịch Tuyết thì thôi, đằng này đoạn đường dài như vậy, nhiều ngã rẽ và lối mòn như thế, mà trong hơn năm phút tiếp theo cô thế mà không nhớ nhầm một chỗ nào, trực tiếp dẫn Lộ Tư Trạch đi một mạch thông suốt, thuận lợi đến trước cửa lâu đài.

 

Sau khi vào bên trong, Khương Mịch Tuyết dẫn Lộ Tư Trạch quét qua một vòng những vị trí gần nhất trước, nhặt được hai khẩu s.ú.n.g laser loại nhỏ cùng một tấm vải rách màu đen, sau đó lập tức lên tầng cao nhất của lâu đài.

 

Đạo cụ mà tổ chương trình chuẩn bị trong lâu đài không có thứ nào tăng giá trị sinh mệnh ban đầu cho người chơi, nhưng có đồ phòng hộ, trên đó dán giấy ghi chú có thể cản được bao nhiêu điểm sát thương.

 

Sau khi lấy được đồ phòng hộ, Lộ Tư Trạch đương nhiên lập tức giao cho Khương Mịch Tuyết. Hơn nữa cậu ta cũng rốt cuộc tìm được chút cảm giác chơi game, phấn khích nói: "Đây chẳng phải là game 'ăn gà' (PUBG) sao?!"

 

"Em chơi 'ăn gà' đỉnh lắm đấy!"