Lúc này nhóm khách mời đầu tiên đã trốn thành công vào trong lâu đài. Khương Mịch Tuyết tính toán thời gian, không định cố thủ ở vị trí hiện tại mãi, cuối cùng chọn kỹ một người từ trong mê cung: Nhà vô địch Olympic Điền Nhuế Vũ.
Là cựu vô địch Olympic, tố chất cơ thể của Điền Nhuế Vũ tuyệt đối không cần bàn cãi, hơn nữa giá trị sinh mệnh ban đầu của anh ta lên tới 50 điểm. Nếu muốn thắng, Điền Nhuế Vũ chắc chắn là một kình địch.
Mà lúc bốc thăm chia nhóm, Điền Nhuế Vũ và Bạch Lộ Hàn - hai "tay mơ" lại phân vào cùng nhau. Hai người họ tìm lối ra khá chậm, hiện tại mới vừa tiếp cận vị trí chính xác.
Tầm b.ắ.n của khẩu s.ú.n.g laser này muốn vươn tới bên trong vườn hoa mê cung khá khó khăn, lại còn có hàng rào cây bụi che chắn. Khương Mịch Tuyết không chắc có thể b.ắ.n trúng ngay một phát, vì thế cô kiên nhẫn đợi thêm một lát, đợi đến giây phút Điền Nhuế Vũ bước ra khỏi mê cung mới bóp cò lần cuối cùng.
Nói thật, loại s.ú.n.g laser không có độ giật của đạn thật, thao tác cũng đơn giản hơn s.ú.n.g thật này, cô dùng vẫn chưa quen lắm.
Sau khi b.ắ.n xong phát này, Khương Mịch Tuyết thậm chí không nhìn xuống dưới, thu hồi khẩu s.ú.n.g lớn trên tay rồi xoay người đi xuống lầu.
Cứ rú rú ở một chỗ quá dễ bị phát hiện. Người đầu tiên cô b.ắ.n trúng là Giang Nghiên Tân, người này đầu óc cũng rất thông minh, nếu phản ứng kịp thời chắc chắn sẽ theo hướng cửa sổ bị b.ắ.n để lên tìm cô.
Với một giọt m.á.u sinh mệnh ít ỏi này, cô đối mặt đọ s.ú.n.g với bất kỳ khách mời nào cũng không thích hợp, biện pháp có lợi nhất đương nhiên vẫn là ẩn nấp trong bóng tối.
Khương Mịch Tuyết xuống tầng 4 trước, dùng vài phút nhanh chóng tìm kiếm một vòng quanh đó, đổi một vũ khí thuận tiện hơn khi cận chiến, rồi tìm một chỗ kín đáo giấu khẩu s.ú.n.g ngắm đi — cho dù có người tìm thấy cô cũng không sợ, khẩu s.ú.n.g này 30 giây mới b.ắ.n được một lần, nếu người sử dụng không chính xác thì cầm trong tay ngược lại là một gánh nặng.
Làm xong tất cả, cô mới tiếp tục đi xuống lầu dưới.
Vốn dĩ trong dự tính của Khương Mịch Tuyết, nếu Lộ Tư Trạch hành động thỏa đáng ở dưới lầu thì có thể cầm chân các đội khác một lúc lâu. Hoặc dù trình độ câu giờ của cậu ta không tốt, chỉ cần ẩn nấp kỹ, thăm dò địa hình và tình hình phân bố các đội bên dưới, thu thập một ít tài nguyên thì chắc không thành vấn đề.
Nhưng cô vừa mới từ cầu thang xuống tầng 3, liền nghe thấy bên dưới một trận kêu la ầm ĩ: "Cứu mạng!!!"
Một tấm vải đen rách rưới to tướng đang giương nanh múa vuốt chạy tán loạn ở tầng này. Người không biết đây là cái gì nhìn thoáng qua chắc chắn sẽ giật mình thon thót. Mà phía sau tấm vải đen rách rưới này còn có hai bóng người đang đuổi theo, giọng điệu phấn khích: "Lộ Tư Trạch cậu đừng chạy!!"
"Thằng nhãi ranh, vừa nãy còn định dọa anh hả?!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Hai bên kẻ trốn người đuổi vui vẻ vô cùng. Lộ Tư Trạch cuối cùng cũng nhìn thấy Khương Mịch Tuyết đi từ trên xuống, lập tức mừng rỡ hét lớn: "Chị Khương!!"
"Cứu mạng a a a!!!"
Giọng to đến mức đừng nói Vinh Dật và Kiều Hoán đang đuổi theo cậu ta bị giật mình, ngay cả Khương Mịch Tuyết cũng có chút không ngờ tới. Cô theo bản năng né sang một bên, vừa khéo tránh được cú "mãnh hổ vồ mồi" của Lộ Tư Trạch, thuận tiện giơ tay lên, nhắm vào Vinh Dật và Kiều Hoán đang lao tới bồi cho hai phát súng.
Pằng pằng!
Hiệu ứng tiếng s.ú.n.g đồng thời vang lên từ tay Khương Mịch Tuyết và trên người hai người kia. Cùng lúc đó, loa phát thanh trên trần cũng truyền ra thông báo:
[Ting tong, người chơi Kiều Hoán, bị loại.]
Người áo đen không biết từ góc nào nhảy ra, mỗi bên một người khống chế Kiều Hoán đang hoàn toàn ngơ ngác: "Không phải chứ, tôi...?"
Cậu ta sắp xếp lại ngôn ngữ: "Sao tôi lại bị loại rồi?!"
Để cho cậu ta "c.h.ế.t nhắm mắt", người áo đen kiểm tra thiết bị giá trị sinh mệnh trên người cậu ta: Kiều Hoán, giá trị sinh mệnh ban đầu 25, vừa nãy trong cuộc rượt đuổi với Lộ Tư Trạch bị Lộ Tư Trạch quay tay b.ắ.n mất 6 điểm. Khẩu s.ú.n.g laser trong tay Khương Mịch Tuyết có sức công phá mạnh hơn một chút, một lần có thể trừ 15 điểm sinh mệnh.
Còn 4 điểm... là trong lúc hỗn loạn vừa rồi, bị đồng đội của cậu ta là Vinh Dật b.ắ.n trúng.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Sau khi phát hiện ra điểm này, biểu cảm của Kiều Hoán lập tức trở nên dữ tợn: "Sư huynh!!!"
Vẻ mặt Vinh Dật cũng vô cùng xấu hổ: "... Còn có thể b.ắ.n trúng đồng đội à?"
Kiều Hoán nghe xong càng kích động: "Anh còn nói nữa à!!!"
Cậu ta trông không chỉ muốn mắng Vinh Dật mà còn muốn lao vào bóp cổ Vinh Dật chất vấn — nhưng có người áo đen ngăn cản nên hành động này của Kiều Hoán không thành công.