Sau Khi Chuyên Gia Tội Phạm Trở Thành Sao Nữ Nhiều Tai Tiếng

Chương 57



 

 

 

Nếu trước đó đã đạt được thỏa thuận với Khương Mịch Tuyết, cơ hội tốt như vậy Hạng Phỉ đương nhiên không nỡ bỏ lỡ. Sợ qua thôn này không còn quán trọ, trước khi hỏi Khương Mịch Tuyết, cô ấy đã chốt và ký hợp đồng với đối phương rồi.

 

"Lịch quay quảng cáo ấn định vào tuần sau, ở tỉnh S, tiến độ bên 'Tập Hung' thế nào?" Hạng Phỉ hỏi thêm, "Đến lúc đó phải dành ra ít nhất một ngày để đi qua đó."

 

Khương Mịch Tuyết ước lượng tiến độ vai diễn của mình: "Không thành vấn đề."

 

......

 

Ngày quay quảng cáo, Khương Mịch Tuyết thu dọn hành lý từ đoàn phim chạy tới thủ phủ tỉnh S, cũng là nơi đặt trụ sở chính của Minh Lực Sports.

 

Bách Cảnh Hoán vốn định đi cùng cô, ngặt nỗi anh ta là nam chính tuyệt đối của "Tập Hung", đất diễn cực nhiều, bị đạo diễn Liễu Minh Lượng giữ lại quay bổ sung cả buổi sáng mới được thả đi.

 

Khi Bách Cảnh Hoán tới nơi, người của Minh Lực Sports đã thống nhất xong phương án quay với Khương Mịch Tuyết và người quản lý Ngô Hoài của anh ta.

 

Đầu tiên là mỗi người một bộ ảnh đơn, sau đó hai người họ cần hợp tác quay một clip quảng cáo. Nội dung clip không có cốt truyện gì đặc biệt, chủ yếu là ghép từ lượng lớn cảnh vận động và sự di chuyển, biến hóa của diễn viên. Dự kiến thời gian quay là một đến hai ngày. Do phải thay đổi nhiều bối cảnh nên lịch trình tổng thể vẫn khá căng thẳng.

 

Bách Cảnh Hoán đến muộn, vừa tới nơi đã vội vàng xuống xe đi thay đồ trang điểm. Trong khi đó, Khương Mịch Tuyết đến sớm đã hoàn thành phần chụp đơn của mình —— may mà quảng cáo này không có quá nhiều lời thoại hay biểu cảm phức tạp, nếu không với trình độ diễn xuất hiện tại của cô, e rằng sẽ hơi khó khăn.

 

Thừa dịp nghỉ giải lao, Khương Mịch Tuyết tìm đạo diễn quảng cáo xin kịch bản phân cảnh kế tiếp để xem.

 

Lúc này, bên ngoài đột nhiên vang lên một trận ồn ào: "Cho chúng tôi vào!"

 

"Chúng tôi sao có thể là người không liên quan! Bách Cảnh Hoán các người biết chứ, tôi là mẹ nó!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Nhân viên sân vận động còn cố gắng khuyên can: "Cô chú ơi, bên trong hiện tại đang quay phim..."

 

Tuy nhiên, người đàn ông trong cặp vợ chồng ầm ĩ kia đã dẫn đầu đột phá phòng tuyến: "Đang quay phim thì thế nào? Bên trong chẳng lẽ không phải là con trai tôi sao?!"

 

Ngô Hoài nghe thấy động tĩnh từ phòng nghỉ đi ra, vừa nhìn thấy đôi vợ chồng này, mặt hắn đen sầm lại ngay lập tức: "Sao họ lại tới đây?!"

 

Trợ lý của Bách Cảnh Hoán đứng bên cạnh mặt mày tái mét.

 

Nhưng lúc này Ngô Hoài cũng không rảnh đi tìm hiểu xem ai đã để lộ lịch trình của Bách Cảnh Hoán. Hắn bước nhanh về phía cặp vợ chồng kia, điều chỉnh biểu cảm trên mặt thành một nụ cười lịch sự: "Chú Bách, dì Tiết."

 

"Trước đó chúng ta đã nói qua trong điện thoại rồi mà?" Hắn cố gắng nói một cách lịch sự và kiềm chế, "Hiện tại A Hoán còn đang làm việc. Hay là thế này, gần studio có quán cà phê khá ổn, cháu đưa hai bác qua đó ngồi trước nhé ——"

 

Nhưng cặp vợ chồng kia đã tranh trước, khóc lóc t.h.ả.m thiết lao tới: "Trời ơi là trời! Con trai thành đạt rồi là mặc kệ cha mẹ già này!!"

 

"Nói cái gì mà đi quán cà phê, các người chính là chê bai chúng tôi, muốn tìm cách đuổi chúng tôi đi!!"

 

Hai người này đều là những kẻ già đời. Trước mắt là sân vận động dùng để quay phim, nhân viên quay quảng cáo, diễn viên quần chúng, người phụ trách của Minh Lực Sports, cộng thêm người bên phía nghệ sĩ, tổng cộng cũng không ít người. Dù không gian rộng lớn nhưng bị hai người này gân cổ lên làm loạn, ai có tai cũng đều phải chú ý.

 

Sắc mặt Ngô Hoài trong nháy mắt trở nên vô cùng khó coi.

 

Hắn nghiến răng nói: "Dì Tiết, cháu đã nói rồi, không phải chúng cháu không muốn giúp, mà là thực sự không thể giúp..."

 

Tiết Tiệp lập tức "Ái chà" một tiếng, lại lần nữa khóc lóc om sòm: "Đây là cậu nói không thể giúp là không thể giúp sao? A Hoán bây giờ là đại minh tinh, quyền lực lớn như vậy, sao có thể không giúp được?"

 

Bà ta đẩy mạnh Ngô Hoài ra: "Có phải là tên quản lý nhà cậu đã nói gì với A Hoán, ngăn cản không cho chúng tôi gặp mặt nó không!" Tiết Tiệp vỗ đùi đen đét, lại gào khóc: "Các người đúng là lũ lòng dạ hiểm độc mà ——"