Sau Khi Kết Hôn Với Kẻ Thù Không Đội Trời Chung

Chương 8



21

 

Hạ Thời Xuyên vừa định bế tôi đi tắm thì hotsearch lại nổ tung.

 

#Ảnh hậu và Tiểu Dã Miêu#

 

#Ánh mắt của anh em có thực sự giống nhau đến vậy không?#

 

#Thật muốn xuyên không thành thiên kim Tống thị#

 

Lại, lại làm sao nữa đây?

 

Thì ra, anh em nhà họ Khương đang tham gia một chương trình phỏng vấn.

 

Kết quả, người dẫn chương trình tinh mắt phát hiện ra vết cào trên xương quai xanh của Khương Thanh Hàm.

 

Ảnh hậu cười duyên.

 

"Là mèo con cào đấy ạ."

 

"Chính là kiểu... tiểu dã miêu không biết tự thắt nơ bướm ấy."

 

"Mọi người đừng hỏi nữa mà."

 

Khương Tuấn Chu cũng đột nhiên lên tiếng.

 

"Ừm."

 

"Mèo con cũng rất thích nốt ruồi này của tôi."

 

Rất nhanh sau đó, người ta tìm ra được, Khương Thanh Hàm từng nói trong một buổi phỏng vấn trước đây.

 

"Thời trung học thường giúp tôi thắt nơ sau cổ."

 

Nhưng lần này thật sự không phải tôi cào mà.

 

Gần đây tôi còn chẳng gặp cô ấy.

 

Hạ Thời Xuyên lạnh mặt tắt màn hình điện thoại, khẽ cười khẩy hỏi tôi.

 

"Biết hai người họ Khương kia đang nghĩ gì rồi chứ?"

 

"Có người ngốc nghếch nhỉ."

 

"Còn tưởng rằng anh thích Khương Thanh Hàm cơ đấy."

 

Vậy, vậy chẳng phải là.

 

Hạ Thời Xuyên vẫn luôn thích tôi sao?

 

Thật ra tôi cũng không thấy anh đáng ghét đến thế.

 

Không phải là thích anh đâu nhé.

 

Tôi chỉ là...

 

Thôi vậy.

 

Tôi không nghĩ gì hết.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Nhưng Hạ Thời Xuyên không chút nể nang vạch trần tôi.

 

"Tống Tư Nghi, khóe miệng em sắp cong lên tận trời rồi kìa."

 

Anh bế tôi vào phòng tắm.

 

Ấn tôi vào bồn tắm rồi hôn.

 

Những giọt nước trong veo lăn dài trên những đường cơ bắp, tôi bỗng thấy mặt nóng bừng, không dám nhìn.

 

"Tống Tư Nghi, em còn cái gì chưa thấy nữa à?"

 

"Giờ lại còn thẹn thùng cơ đấy?"

 

Anh hất mái tóc trước trán ra sau, rồi chậm rãi cúi xuống.

 

Nước b.ắ.n tung tóe.

 

Ánh mắt mơ màng.

 

Hạ Thời Xuyên cười dịu dàng hơn bao giờ hết.

 

"Đừng trốn."

 

"Để anh cảm nhận thật sự một lần, em yêu anh đến mức nào."

 

"Được không?"

 

"Vợ à."

 

Tôi chợt nhớ ra một chuyện quan trọng.

 

Đêm say rượu hôm đó.

 

Rốt cuộc tôi đã uống bao nhiêu ly?

 

Tôi né tránh môi Hạ Thời Xuyên, bỗng lắp bắp.

 

"Tôi... Tối hôm đó em đã uống mấy ly vậy?"

 

"Anh không được quỵt nợ đâu đấy, ông, ông xã."

 

Anh nâng mặt tôi lên, nhẹ nhàng hôn.

Dưa Hấu

 

"Không quỵt."

 

"Tất cả của anh đều là của em."

 

"Vợ nói mấy l

y là mấy ly."

 

"Nhưng..."

 

Anh cười đầy ẩn ý.

 

"Giờ còn có những thứ khác nữa, cũng đều là của em."

 

(Hết)