Sau Khi Ly Hôn, Tôi Thừa Kế Khối Tài Sản Hàng Tỷ

Chương 315: Cô Không Vui Sao?



Phương Mộng Kỳ cũng có chút bất ngờ, nhưng trong quá trình ghi hình, không thể dừng lại, tự nhiên cũng không thể hối hận, huống hồ đây còn là livestream trực tiếp.

 

Ba người đàn ông đối với kết quả này vô cùng hài lòng, không có phụ nữ vướng bận, bọn họ sẽ thắng đẹp mắt hơn.

 

Tô Nam cũng không nói gì, dù sao chỉ cần qua được vòng là được, thắng hay thua không quan trọng, chỉ tiếc là trong quá trình quay, trợ lý không thể đi theo, còn đạo diễn quay kèm cũng sẽ không đưa bất cứ sự trợ giúp nào.

 

Tô Nam mang theo công cụ mà chương trình chuẩn bị, đeo balô, cầm bản đồ rồi tách nhóm với Phó Ngôn Nghi và những người khác.

 

Cô cúi đầu chăm chú nghiên cứu tuyến đường, một đường núi, một đường sông. Nhóm họ bốc trúng chính là đường núi.

 

Phương Mộng Kỳ đi sau lưng Tô Nam, ngẩng đầu nhìn bóng dáng cô, trong mắt giấu không nổi sự ngưỡng mộ lẫn phức tạp.

 

Cô ta diễn xuất bao nhiêu năm trời mới giành được một giải tân binh xuất sắc, mới có cơ hội tham gia chương trình này. Tất cả cũng nhờ kim chủ đứng sau chịu chi, nếu không thì chẳng biết còn phải ngụp lặn ở tuyến mười tám bao lâu nữa.

 

Còn Tô Nam thì sao? Dễ dàng trở thành tâm điểm của mọi ánh nhìn. Rõ ràng chẳng thuộc giới này, vậy mà sức nóng còn cao hơn hẳn các minh tinh nữ khác.

 

Cô ta còn đang chìm trong suy nghĩ của mình thì bất chợt khóe mắt thấy ống kính quay cận sát vào mình.

 

Trong khoảnh khắc, vẻ mặt lập tức biến thành vừa căng thẳng vừa chờ mong, nhanh chóng bước theo kịp Tô Nam.

 

“Tô tiểu thư, chị đã hiểu bản đồ này chưa?”

 

Tô Nam quay đầu cười nhạt:

“Cứ gọi tôi là Tô Nam được rồi. Bản đồ đ.á.n.h dấu không rõ ràng, nhưng đại khái phương hướng là đúng. Hơn nữa nơi này chỉ có một con đường này thôi, chương trình chắc không đến mức dồn chúng ta vào chỗ tuyệt lộ chứ?”

 

Ánh mắt Phương Mộng Kỳ khẽ lay động, tùy tiện nở nụ cười.

 

“Vậy nghe theo chị. Tô Nam, em thật sự rất thích các hoạt động ngoài trời. Được tham gia chương trình này, em vui đến mức như trở về nhà vậy.”

 

Tô Nam sững lại, ban đầu còn chưa hiểu tại sao cô ta lại bỗng dưng nói mấy câu chẳng ăn nhập.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đến khi liếc thấy ống kính kề sát thì lập tức hiểu ra.

 

“Chị Tô Nam, chị có thích kiểu mạo hiểm thám hiểm này không?” Phương Mộng Kỳ tiếp tục hỏi.

 

Đi phía trước, mày mắt Tô Nam thoáng hiện vẻ phiền chán, đến đây để khám phá hay để tám chuyện vậy?

 

“Cũng tạm thôi.”

 

Cô đáp qua loa, lại cúi đầu xem bản đồ, rõ ràng không muốn tiếp tục dây dưa mấy đề tài nhạt nhẽo này.

 

Phương Mộng Kỳ hoàn toàn không nhận ra sự mất kiên nhẫn của cô. Trong show, nếu không có điểm nóng thì lấy gì thu hút người xem?

 

Nếu biểu hiện quá bình thường, e rằng đến cả phân cảnh cũng chẳng có.

 

Thế là cô ta vắt óc tìm mấy đề tài nhạy cảm để tạo nhiệt độ.

 

“Chị Tô Nam, vậy chị tham gia chương trình này… là vì Phó Thiếu sao? Hai người từng cùng nhau thoát khỏi bộ lạc người rừng, tình cảm chắc chắn rất sâu đậm nhỉ?”

 

Ánh mắt Tô Nam thoáng lạnh xuống. Câu này rõ ràng có ý mập mờ, tình cảm gì cơ?

 

Nếu không phải còn có máy quay ở đây, giờ phút này cô thật sự muốn trở mặt. Người phụ nữ này coi người khác là kẻ ngốc chắc?

 

Tô Nam lập tức tăng tốc bước chân, định làm như không nghe thấy để lướt qua. Không ngờ Phương Mộng Kỳ vẫn bám sát.

 

Thấy cô không đáp, ánh mắt Phương Mộng Kỳ chợt khẽ thay đổi, tỏ vẻ dè dặt.

 

“Chị Tô Nam, chị… chị không vui sao? Xin lỗi, em không biết, chuyện của hai người không thể nói ra…”

Tửu Lâu Của Dạ

 

Tô Nam hít sâu một hơi, đúng là tiểu trà xanh! Giải tân binh xuất sắc thật sự thiệt thòi cho cô ta, phải trao giải đạo diễn xuất sắc mới đúng. Tự biên tự diễn, một mình thôi cũng đủ dựng nên cả một màn kịch!