Sau Khi Ly Hôn, Tôi Thừa Kế Khối Tài Sản Hàng Tỷ

Chương 319: Cái Đồ Ngốc Này



Ánh mắt cô vô tình liếc sang bên cạnh, thấy hai chiếc dù lượn được xếp ngay đó. Tô Nam nghiến răng, thôi kệ, đã đến bước cuối cùng rồi, không thể bỏ dở!

 

Cô vươn tay lấy dù, cẩn thận móc chốt an toàn, lại giúp đạo diễn quay theo chuẩn bị mọi thứ cho anh ta.

 

Bên ngoài, nắng không gắt, nhưng gió lạnh thổi ào ạt, hướng gió lại vô cùng thuận lợi.

 

Tô Nam hít sâu một hơi, c.ắ.n răng nhảy xuống. Gió lạnh quất vào mặt như d.a.o cắt, đau rát, nhưng cô không dám hét, sợ gương mặt méo mó, lên hình sẽ xấu t.h.ả.m hại.

 

Thật sự hối hận khi tham gia chương trình này!

 

Tiếng gió gào bên tai bị phóng đại hàng chục lần, áp suất không khí đập vào màng nhĩ khiến cô chóng mặt choáng váng. Tô Nam cố gắng ổn định cơ thể, điều chỉnh lại tư thế và tốc độ rơi.

 

Khoảng mười mấy phút sau, cô cảm giác có người kéo mạnh tay mình xuống, xung quanh là cả nhóm người đang vây lại.

 

Cô đã hạ cánh rồi.

 

“Tô Tô, cô không sao chứ?”

 

Trước mắt cô là gương mặt điển trai nhưng đáng ghét của Phó Ngôn Nghi, anh ta còn vẫy tay trêu chọc.

 

Tô Nam mặt trắng bệch, cố gắng lấy lại nhịp tim và hơi thở, liếc anh ta một cái sắc lẹm:

 

“Kỳ sau, dù có c.h.ế.t tôi cũng không tham gia nữa!”

 

Phó Ngôn Nghi nhếch khóe miệng, ra vẻ trêu chọc, cười hì hì tiến lại gần:

 

“Kỳ sau là phần thi trí tuệ mà, không phải vận động đâu. Nhưng mà… nửa trận dưới vẫn chưa xong đó. Tô Tô, vì cô đến đích đầu tiên, nên được quyền đổi đồng đội nha.”

 

Chỉ cần nhìn việc cô tự mình vượt qua hết là biết, Phương Mộng Kỳ quả thật là một con gà yếu đuối. Anh ta quả nhiên nhận định đúng, Tô Tô là giỏi nhất!

 

Tô Nam nhắm mắt, lạnh nhạt đáp:

 

“Đổi!”

 

Phó Ngôn Nghi mừng rỡ, gật đầu liên tục. Anh ta đã cố thoát khỏi đội của Tần Minh và Dư Phi, chạy hết tốc lực đến đây chỉ vì muốn được đổi đội!

 

“Vậy… cô muốn đổi với ai?”

 

Tô Nam không cần suy nghĩ, đáp ngay:

 

“Tần Minh.”

 

Lời vừa dứt, Phó Ngôn Nghi như bị sét đ.á.n.h trúng, đơ tại chỗ.

 

“Anh ta? Sao lại là anh ta?!”

 

Tô Nam liếc Phó Ngôn Nghi một cái đầy khinh thường:

 

“Dư Phi không có kinh nghiệm, còn cậu thì… không đáng tin!”

 

Phó Ngôn Nghi há miệng, kinh ngạc tới mức không thốt nên lời:

 

“Tôi… tôi không đáng tin?!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Tô Nam không chọn anh ta, chỉ vì cho rằng anh ta không đáng tin?! Phó Ngôn Nghi cảm thấy bản thân vừa chịu cú đả kích chí mạng, đúng là bị tổn thương đến tận tâm can!

 

Bình luận trên livestream bùng nổ:

 

“Phó thiếu gia bị bỏ rơi rồi! Còn đâu lời thề đồng sinh cộng tử.”

 

“Tội nghiệp Phó thiếu, bị bạn đồng hành vứt bỏ mà vẫn ngơ ngác đáng yêu.”

 

“Tôi nghi ngờ Tô Nam vừa rồi liều mạng vượt ải chỉ để được đến đoạn đổi đội này thôi!”

 

“Chắc giờ Phương Mộng Kỳ vẫn chưa biết mình vừa bị cho ra rìa đâu nhỉ.”

 

Tô Nam đứng nghỉ trong lúc chờ Tần Minh đến.

Tửu Lâu Của Dạ

 

Vòng đầu tiên kết thúc, Phương Mộng Kỳ được nhân viên giúp đỡ ra khỏi hang, rồi mới đến chỗ bọn họ tập trung.

 

Biết tin Tô Nam đã đổi đồng đội, cô ta ngượng ngùng, thất vọng, muốn nói gì đó lại thôi, rõ ràng bị chê bai, mặt không sao giữ nổi.

 

“Tô Nam, tôi…”

 

Tô Nam liếc nhẹ, rồi nhanh miệng nói:

 

“Phó thiếu vừa chọn cô đấy, cô còn đi nổi không?”

 

Phương Mộng Kỳ lập tức ngẩng phắt đầu, ánh mắt sáng rực, nhìn về phía Phó Ngôn Nghi đầy xúc động.

 

Phó Ngôn Nghi thì ngơ ngác, quay sang nhìn Tô Nam, rõ ràng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

 

Tô Nam chỉ mỉm cười, ngước nhìn bầu trời xanh thẳm, gió nhẹ thổi qua tóc cô.

 

Bình luận của khán giả:

 

“Ơ, có ai cảm thấy hình như họ bỏ lỡ mất một đoạn nhiệm vụ không?”

 

Bởi nếu Phương Mộng Kỳ không ở chung đội với Phó Ngôn Nghi,

thì thêm cả Dư Phi, đội của họ gần như không còn cơ hội thắng.

 

Kế hoạch của Tô Nam… hoàn hảo đến mức không thể bắt bẻ.

 

Một lúc sau, Tần Minh và Dư Phi cũng đến. Hai người họ thân thiết hơn trước, vừa đi vừa cười nói.

 

Khi nhân viên thông báo rằng Tần Minh và Tô Nam một đội, còn Phó Ngôn Nghi, Dư Phi, Phương Mộng Kỳ là đội còn lại, Tần Minh chỉ nhướng mày khẽ cười, rất vui vẻ mà nhận ngay.

 

Tô Nam đi theo anh đến khu vực đường thủy.

 

Ở đó không có đạo diễn quay trực tiếp, chỉ có camera tự động và flycam ghi hình.

 

Tần Minh cao ráo, dáng người rắn rỏi, ngũ quan sắc nét, mang nét lai Tây rất rõ, nhất là đôi mắt đào hoa, chỉ cần khẽ cười, đã khiến người ta hồn xiêu phách lạc. Nhưng khí chất của anh lại khác hẳn Phó Ngôn Nghi, vẫn mang vẻ ngang tàng, song không hề có chút dáng vẻ thiếu gia phù phiếm nào.

 

Tô Nam nhìn thấy anh bước lên chiếc du thuyền nhỏ, đưa tay về phía cô, ánh mắt vừa dịu dàng vừa có chút trêu đùa:

 

“Lại đây…”