Sau Khi Ly Hôn, Tôi Thừa Kế Khối Tài Sản Hàng Tỷ

Chương 348: Luôn Có Kẻ Dòm Ngó



Tin tức về Tô Nam tạm thời đã làm dịu đi sự háo hức của mọi người đối với việc cô quay lại màn ảnh lớn.

 

Dù sao thì cô là tổng giám đốc Tô, chứ không phải người dựa vào giới giải trí để sống, việc có tham gia hay không, cô hoàn toàn có quyền tự quyết.

 

Vì thế, độ hot của tin tức này nhanh chóng lắng xuống.

 

Tô Nam tưởng mọi chuyện chỉ dừng lại ở đó, nào ngờ sáng sớm hôm sau, khi cô vẫn còn ngủ say, Tô Tiểu Hổ đã tự động điều chỉnh căn phòng sang chế độ ban ngày.

 

Vừa mở mắt, một mảng nắng lớn chiếu tràn vào, ánh sáng ấm áp lười biếng bò lên khuôn mặt cô.

 

Cô ngáp một cái, lười nhác duỗi người rồi chọc nhẹ vào Tô Tiểu Hổ:

 

“Nhầm rồi, hôm nay mẹ không dậy đâu.”

 

Tô Tiểu Hổ đáng yêu dụi đầu vào trán cô, giọng non nớt vang lên:

“Có người đang đợi mẹ đó~ Họ không cho mẹ ngủ nướng tiếp đâu!”

 

Tô Nam bất đắc dĩ, cơn buồn ngủ tan sạch, đành chậm rãi ngồi dậy.

 

Khi cô sửa soạn xong cũng đã trôi qua hơn hai mươi phút.

 

Cô chọn một chiếc váy mùa mới của Elie Saab, tông màu be nhạt, mềm mại tinh tế. Dáng váy vừa phải, dài đến đầu gối khiến cô trông trẻ trung rạng rỡ, sáng bừng cả căn phòng.

Tửu Lâu Của Dạ

 

Ngoài cửa, người đã bắt đầu sốt ruột. Tổ Cẩn liên tục nhìn đồng hồ.

 

Vừa thấy cô bước ra, anh liền kéo tay cô đi thẳng:

 

“Hôm nay phải đến công ty, mọi người đang đợi em.”

 

Tô Nam tròn mắt kinh ngạc:

“Hôm nay? Lúc nào thì quyết định vậy?”

 

Thấy cô khó hiểu, Tổ Cẩn cười nhạt giải thích:

“Đúng dịp họp cổ đông. Có vài người đã nhòm ngó vị trí của em từ lâu rồi. Em chỉ cần xuất hiện, để họ biết điều một chút.”

 

Tô Nam lập tức hiểu ra, thì ra là vậy.

 

Tại tập đoàn Tô thị, trong phòng họp tầng cao nhất, không khí nghiêm túc và căng thẳng.

Mọi người ngồi ngay ngắn, nét mặt đều mang vẻ thận trọng.

 

Tô Nam đã không ít lần tham gia những buổi họp như thế này, nên chẳng còn thấy lạ gì.

 

Khi cô cùng Tổ Cẩn bước vào, nhiều ánh mắt lập tức đổ dồn về phía cô, có người phức tạp, có người vui mừng, cũng có người dửng dưng, chẳng mặn mà gì, nhưng ngay khoảnh khắc cô xuất hiện, tràng pháo tay vang lên khắp phòng họp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Đây là lần đầu tiên sau khi cô thoát nạn, Tô Nam chính thức xuất hiện trong cuộc họp của công ty. Một số gương mặt vẫn quen thuộc, một số thì đã lạ đi nhiều.

 

“Chào mừng tổng giám đốc Tô trở lại!”

 

Cô mỉm cười, khẽ gật đầu đáp lại, rồi ngồi xuống bên cạnh Tổ Cẩn.

 

Cuộc họp bắt đầu, Tổ Cẩn, ở một vài khía cạnh, thật sự giống hệt Phó Dạ Xuyên, nghiêm khắc, trầm tĩnh, khi xử lý công việc và đối diện người lạ thì luôn giữ vẻ lạnh lùng, không chút nể nang.

 

Hắn ngồi đó, quanh người toát ra luồng khí lạnh sắc bén, khiến ai nấy đều dè chừng.

 

Tô Nam chỉ cần nghe qua cũng đã nắm được nội dung chính:

 

Một đại tài phiệt phố Wall ở Mỹ có trong tay một dự án khổng lồ, liên quan đến trí tuệ nhân tạo trên phạm vi quốc tế.

 

Người này có tên tiếng Trung là Thương Khiêm. Tên ông ta chưa từng lọt vào bảng xếp hạng Forbes, nhưng trong giới kinh doanh, cái tên Thương Khiêm lại như sấm rền bên tai. Không ai biết rõ ông ta có bao nhiêu tài sản, chỉ biết tầm ảnh hưởng của ông ta là cực kỳ lớn.

 

Hiện tại, trong lĩnh vực AI, các quốc gia đều phát triển riêng lẻ, ngầm cạnh tranh, chưa có một hệ thống kết nối toàn diện.

 

Các mảng nghiên cứu về AI, từ khoa học kỹ thuật, y học cho đến đời sống, tuy mỗi bên đều có thế mạnh riêng, nhưng chưa có công ty nào đủ tầm để bao quát toàn bộ hệ thống, trở thành người dẫn đầu tuyệt đối, và Thương Khiêm chính là người muốn phá vỡ giới hạn đó.

 

Chính vì thế, hàng loạt tập đoàn lớn trên thế giới đều tìm mọi cách hợp tác với ông ta, hy vọng được góp mặt trong dự án mang tính bước ngoặt của thế kỷ này.

 

Các công ty nhỏ thì hoàn toàn không có sức cạnh tranh. Người có khả năng trở thành đối tác thật sự chỉ có thể là những tập đoàn đứng đầu đỉnh kim tự tháp tài chính.

 

Tập đoàn Tô thị rất coi trọng cơ hội lần này, đã chủ động gửi đi nhiều tín hiệu hợp tác thiện chí, nhưng Thương Khiêm vẫn chưa hề có phản hồi.

 

Trong cuộc họp, một cổ đông lớn là Giang Thành đề xuất để con trai ông ta phụ trách dự án hợp tác này, lấy cớ rèn luyện năng lực, nhưng ai cũng hiểu là muốn giúp con trai mình đứng vững trong Tô thị.

 

Đề xuất đó lập tức gây ra tranh cãi gay gắt.

 

Có người lạnh giọng phản đối:

“Chuyện quan trọng thế này, sao có thể giao cho cậu con trai ông luyện tay nghề được? Lão Giang, ông hồ đồ rồi sao?”

 

Người khác hừ nhẹ:

“Cho dù có đàm phán thành công, đó cũng là nhờ Thương Khiêm xem trọng Tô thị chứ không phải con trai ông. Cướp công kiểu này có phải hơi quá đáng không?”

 

Một người khác lại xen vào:

“Con trai Giang tổng hiện đang là trưởng phòng ở công ty, năng lực kinh doanh cũng không tệ, giao cho cậu ấy thử cũng có sao đâu?”

 



 

Không khí trong phòng họp càng lúc càng căng thẳng, mọi người tranh luận, lời qua tiếng lại, không ai chịu nhường ai.