Chỉ là… trong bóng tối mờ mịt của đêm ấy, không ai nhận ra được.
Khoảnh khắc Tô Nam đẩy Phó Dạ Xuyên quay lại đại sảnh, sắc mặt hắn đã trở lại bình thường, lạnh nhạt, cao quý, xa cách.
Cả người hắn toát ra hơi thở giá lạnh, uy nghiêm khó gần.
Hắn nghiêng đầu, nhìn về phía Tô Nam, giọng nói bình tĩnh sau khi đã kìm nén cảm xúc, mang theo khí thế khiến người ta không dám kháng cự, lại có chút ôn hòa trong ánh mắt.
“Không sao cả, anh có thể tiếp tục chờ.”
Dù không có hy vọng, hắn cũng sẽ không bỏ cuộc.
Tô Nam làm như không nghe thấy, lườm hắn một cái, rồi tiếp tục đi thẳng.
Mọi người xung quanh nhìn hai người họ, khí chất tương xứng, trai tài gái sắc, cử chỉ tự nhiên mà thân mật, trong lòng đều ngầm hiểu: Hai người này tám phần là đã làm hòa rồi, xem ra chuyện tái hôn cũng sắp đến.
Nếu tập đoàn Phó thị và tập đoàn Tô thị thật sự liên thủ, thì vị thế thương trường e rằng không ai có thể lay chuyển được nữa!
Bữa tiệc dần đi đến hồi kết, Tô Nam đi theo sau Tô Dịch Phong, lần lượt chào tạm biệt khách khứa.
Đến lượt Phó Dạ Xuyên, hắn cố ý đi chậm lại, rơi về phía sau.
Tô Dịch Phong nhìn hắn, cười hiền hòa:
“Về nghỉ sớm đi, chú ý giữ gìn sức khỏe.”
Giọng điệu đầy quan tâm, gần gũi như người trong nhà.
Tô Nam liếc nhìn ba mình, bỗng thấy có gì đó là lạ.
Phó Dạ Xuyên mỉm cười đáp:
“Vậy hẹn gặp lại ngày mai.”
“Được!”
Tiễn hắn đi rồi, Tô Nam ngạc nhiên quay sang hỏi:
“Ngày mai gặp lại? Ba hẹn anh ta làm gì vậy?”
Tô Dịch Phong vỗ nhẹ tay cô, ánh mắt tràn đầy mong đợi:
“Cậu ấy vì mừng sinh nhật ba, nên đặc biệt chuẩn bị cho ba một chuyến du lịch vòng quanh thế giới, kéo dài hai mươi ngày.”
Hai mươi ngày, vừa khéo, ông cũng muốn đi nghỉ ngơi, hít thở không khí mới từ lâu rồi.
Tô Nam khẽ nhíu mày:
“Ba đi một mình sao?”
“Đương nhiên là không, con cũng đi chứ!”
Ánh mắt Tô Dịch Phong nghiêm nghị:
“Con sẽ không nói là không muốn đi chứ?”
Ánh mắt ấy rõ ràng mang theo cảnh cáo, chỉ cần cô dám từ chối, ông sẽ lập tức trở mặt!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Cô tưởng mình vẫn là cô con gái được cưng chiều nhất nhà họ Tô sao?
Tửu Lâu Của Dạ
Không, bây giờ Tô Tiểu Hổ mới là báu vật trong lòng ông.
Tô Nam mỉm cười khéo léo:
“Con đâu có không muốn, chỉ là thấy… có hơi đột ngột thôi ạ.”
Tô Dịch Phong bật cười:
“Bất ngờ mới là điều khiến người ta vui mà. Thật ra món quà lần này của Phó Dạ Xuyên, ba rất hài lòng. Cậu ấy chu đáo, tinh tế, thành ý rõ ràng, nên ba đã đồng ý rồi!”
Tô Nam có cảm giác… chuyện này không hề đơn giản.
“Nhưng trong tay con còn có công việc ở công ty…” Cô ngập ngừng.
“Giao cho anh cả của con. Nếu anh cả không lo được, thì giao cho anh ba. Thằng nhóc đó mà để mất bao nhiêu tiền, thì tự bỏ ra bù vào!”
Tô Dịch Phong hờ hững nói, hoàn toàn không để tâm. Dù thế nào, cũng đừng mong phá hỏng kế hoạch ông đã định sẵn!
Lúc ấy, Tô Kỳ vừa đi ngang qua, nghe được câu đó thì khựng lại, mắt trừng to như sắp rớt ra khỏi hốc.
Cái gì mà để lỗ bao nhiêu thì mình phải bù? Ông ấy coi mình không phải con ruột sao?!
Tô Nam bất lực, đành gật đầu đồng ý:
“Được rồi, coi như đi du lịch miễn phí vậy.”
Tô Kỳ không cam lòng, vội vàng đuổi theo:
“Ba! Con cũng muốn đi!”
Tô Dịch Phong lườm anh:
“Cút ra chỗ khác!”
“Đừng cho Tiểu Nam đi nữa, ăn chơi hưởng thụ là sở trường của con mà!” Tô Kỳ cố gắng biện minh.
Ra ngoài du lịch, còn gì vui bằng chứ? Tại sao lại để mình ở nhà trông công ty, còn phải bù lỗ cho người khác nữa chứ?!
Tô Dịch Phong tức đến mức mặt trắng bệch, một tay ôm ngực:
“Hôm nay là ngày vui, đừng ép ba phải ra tay!”
Giọng ông trầm thấp, đầy uy lực!
Tô Kỳ rùng mình, không dám nói thêm nửa lời, cuống cuồng chạy mất dạng.
Về đến biệt thự nhà họ Tô, cuối cùng Tô Nam cũng được thoải mái thật sự.
Cô ôm Tô Tiểu Hổ chơi đùa một lát, rồi đi tắm và đắp mặt nạ.
Tắm rửa xong, bước ra ngoài, thấy Tô Tiểu Hổ đang nằm ngửa trên giường, tự chơi với chính mình, bốn cái chân nhỏ khua khoắng loạn xạ, cô bất giác bật cười.
Đột nhiên, cô nhớ đến chuyến du lịch mà Phó Dạ Xuyên sắp xếp.
Thật đúng là ngoài dự kiến, đã không thể từ chối thì thôi vậy, cứ khiến chuyến đi này náo nhiệt một chút vậy.
Nghĩ thế, cô cầm điện thoại lên, bấm số.
“Giám đốc Thương, Tiểu Mike có đó không?”